Phó Cảnh Hồng chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày bản thân phải trực tiếp đối mặt với tình huống này, hắn cũng không phải loại người chưa trải qua chuyện tình cảm như Tạ Nguyên Gia, cũng do hắn đang sống ở thời đại có nhiều mặt hạn chế, nên cũng chẳng có ai dám lớn mật nói thẳng ra những lời này như Tạ Nguyên Gia.
Nhưng mà, hắn vô cùng vui mừng.
Tạ Nguyên Gia nói rất nhiều nhưng cũng lộn xộn, rõ ràng trước đó y đã suy nghĩ rất nhiều lời âu yếm ngọt ngào, nhưng khi đến thời khắc mấu chốt, đầu óc y hoàn toàn trống rỗng, không nói được lời nào.
Y có chút chán nản cúi đầu, cảm thấy Phó Cảnh Hồng chắc không hiểu được những gì mình đang nói, nói một hồi rồi cũng chả biết mình đang nói gì.
"Sao không nói nữa?" Phó Cảnh Hồng vươn tay khẽ chạm vào gò má y, "Lúc nãy không phải rất can đảm sao?"
Tạ Nguyên Gia giương mắt nhìn hắn, nhịn không được cọ cọ vào bàn tay của hắn, thấp giọng nói: "Nói xong rồi."
Phó Cảnh Hồng cười khẽ, "Cho nên, sau này em chính là phu nhân của ta?"
"Đừng có nói bậy." Sắc mặt Tạ Nguyên Gia đỏ bừng, y với khuôn mặt đỏ chót lớn mật nói: "Sao anh dám chắc, lỡ đâu, anh là phu nhân của em thì sao?"
Phó Cảnh Hồng cười như không cười, "Dù sao thì, giữa hai người chúng ta, thì trông có vẻ ta mạnh hơn chút, chắc không có ai sẽ bảo sai đi?"
Lỗ tai Tạ Nguyên Gia giật giật, liền không biết xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-phao-hoi-lam-sao-tro-thanh-doan-sung/3384935/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.