Não Tạ Nguyên Gia lúc này đã hoàn toàn tê liệt, y không biết rốt cuộc chỗ nào xảy ra vấn đề, mới khiến nam chính Phó Cảnh Hồng thẳng như cột điện đột nhiên cong 180°, kể cả nữ chính vô cùng xinh đẹp đáng yêu cũng không cần, giờ lại quay đầu coi trọng pháo hôi là y.
Y nghiêm túc xem xét lại bản thân, là một pháo hôi, ngươi rốt cuộc đã làm gì khiến vai chính phải nhìn ngươi bằng con mắt khác?
Phó Cảnh Hồng thấy y chậm chạp không chịu trả lời, vậy mà không nổi giận. Trước lúc tới đây, hắn đã sớm chuẩn bị sẵn sàng trước tình huống Hoàng Thượng bị khiếp sợ, nhưng không ngờ dù bị kinh ngạc, vẻ mặt y vẫn rất nghiêm túc, hình như đang tự hỏi bản thân về chuyện gì đó rất lớn lao.
"Hoàng Thượng tính cứ im lặng mãi vậy sao?" Một tay Phó Cảnh Hồng chống cằm, ung dung nhìn Tạ Nguyên Gia. Gương mặt của hắn vốn là cực phẩm, bằng không cũng không khiến toàn bộ thiếu nữ trong thành muốn gả cho hắn, dù cho có bày ra dáng vẻ lười biếng xiêu vẹo dựa vào ghế thì vẫn có ba phần hàm ý dụ dỗ.
Tạ Nguyên Gia khó khăn lắm mới hồi hồn lại, vừa nhấc mắt lên liền đối diện với cặp mắt thâm thúy của Phó Cảnh Hồng, trái tim lập tức đập thình thịch vài cái.
"Trẫm...... Cũng nhớ Hoàng thúc." Y biết rõ lời nói của Phó Cảnh Hồng mang thâm ý khác, nhưng y vẫn chọn câu trả lời chung chung nhất, theo bản năng tránh né ánh mắt của đối phương.
Cái đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-phao-hoi-lam-sao-tro-thanh-doan-sung/3315899/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.