Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Tạ Nguyên Gia đã bị Lam Khấu thẳng tay lôi người ra khỏi giường, y mê mang mở hai mắt, ngồi ở mép giường phát ngốc nửa ngày, lúc sau được Thiến Bích nhắc nhở mới nhận ra hôm nay là ngày đầu tiên y thượng triều. Đáng lẽ vẫn còn rất buồn ngủ nhưng tại một khắc này lập tức bị đánh bay không còn mảnh giáp, y hoang mang hoảng loạn đứng lên, miệng thì thúc giục Lam Khấu mau mang triều phục của y tới.
Lại nói tiếp, Tạ Nguyên Gia đăng cơ đã được một tuần, nhưng vẫn chưa chân chính lâm triều lần nào, là do Phó Cảnh Hồng kiến nghị trước hết nên nghỉ một thời gian, để làm quen với các trình tự sau rồi tính tiếp. Trước đây, Hoàn Đế bởi vì quanh năm sinh bệnh khiến cơ thể hư nhược, đã ba năm không thượng triều, hôm nay lần đầu mở cửa thượng triều có thể xem là một ngày rất quan trọng.
Tâm tình Tạ Nguyên Gia vô cùng thấp thỏm đã mặc xong long bào, cơm cũng chưa kịp ăn đã phải vào đại điện, thời gian thượng triều quá sớm, nên cơm sáng chỉ có thể chờ khi bãi triều rồi tính tiếp. Lúc này bên ngoài vẫn tối đen, chân trời chỉ có một vùng trắng sáng nhợt nhạt vắt ngang, nếu tính theo thời gian ở hiện đại, hẳn đã là 5 giờ sáng. Còn mấy tiếng nữa mới thật sự đến hừng đông, bây giờ vốn nên còn say giấc, vậy mà lúc đêm đông giá lạnh y phải thức dậy rời khỏi ổ chăn ấm áp, đi một đoạn đường rất dài đến chính điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-phao-hoi-lam-sao-tro-thanh-doan-sung/2999167/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.