Sau khi ăn xong, Phó Cảnh Hồng đại phát từ bi miễn trừ nghĩa vụ luyện chữ hôm nay của Tạ Nguyên Gia, đồng thời giảm số trang luyện chữ mỗi ngày xuống còn mười trang. Tự nhiên được ân xá, Tạ Nguyên Gia đứng hình tại chỗ.
"Hoàng Thượng hôm nay cứ nghỉ ngơi đi." Thuần Vu Nhã cũng nhìn ra khí sắc y không tốt, được Phó Cảnh Hồng nhắc nhở, hắn mới phát hiện tiểu Hoàng đế lại gầy thêm rồi, việc học tuy quan trọng, nhưng thân thể của y cũng phải khỏe mạnh mới được.
Tiễn Phó Cảnh Hồng cùng Thuần Vu Nhã rời đi, Tạ Nguyên Gia liền bị Thiến Bích đẩy vào phòng ép đi ngủ, lang thang suốt nửa đêm ở bên ngoài sao lại không mệt, Tạ Nguyên Gia vừa dính đầu vô gối liền ngủ luôn.
Thiến Bích nhẹ nhàng thả màn giường bằng lụa xuống, đốt hương an thần trong lư hương xong mới nhẹ bước rời đi. Hắn vừa khép kín cửa lại, quay người liền thấy Lam Khấu đang đứng cách đó không xa. Tuy cả hai người đều làm việc cho Phó Cảnh Hồng, nhưng lại ngầm không hòa thuận, thậm chí còn không vừa mắt nhau, ai cũng thích làm lơ.
Thiến Bích vui sướng khi thấy người gặp họa nhìn lướt qua thiếu nữ trầm mặc, nhẹ giọng nói: "Không ngờ Lam Khấu cô cô cũng có ngày bị phạt."
Lam Khấu khẽ nâng mí mắt, nhìn hắn, rồi dời ánh mắt sang hành lang bên ngoài, ngẩn người nhìn chằm chằm cây lê trong viện. Thiến Bích không dò xét cũng không tức giận, vui vẻ thoải mái lượn lờ trước mặt nàng, tiếp tục kích thích nàng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-phao-hoi-lam-sao-tro-thanh-doan-sung/2999151/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.