Tuy mấy ngày nay Phó Cảnh Hồng vẫn luôn "Hôn mê", nhưng cũng thật kì diệu khi triều đình cư nhiên không rơi vào nội loạn, vào lúc này Thuần Vu Nhã cùng Quý Thiếu Viêm lại có công dụng rất lớn, hai người bọn họ trợ giúp Tạ Nguyên Gia tạm thời ổn định triều cục, khiến mỗi ngày của Tạ Nguyên Gia càng thêm nhàn nhã.
Ấn Gia lại một lần nhắc tới chuyện hòa thân giữa hai nước, lần này Tạ Nguyên Gia liền từ chối thẳng: "Đại Thành ta không có Công chúa nào đủ độ tuổi để hòa thân, thỉnh sứ thần chớ có nhắc lại chuyện này."
Vào lúc này, Ấn Gia vẫn cố tranh thủ một phen: "Nhưng Tiểu vương nghe nói, Hoàng Thượng còn có một thân muội (em gái ruột)."
"Tuổi của Thu Dương còn quá nhỏ, muội muội lại là người mà trẫm thương yêu nhất, trẫm không nỡ gả nàng đi xa." Tạ Nguyên Gia tận lực nhấn mạnh ba chữ "Thương yêu nhất", ý để gã biết khó mà lui, đừng có mặt dày mày dạn mà đòi hỏi nữa.
Ấn Gia đương nhiên không muốn cứ vậy mà lấp liếm cho qua, không có cớ hòa thân với Công chúa, bọn họ lấy lý do gì để phá vỡ hiệp ước? Nhưng Tạ Nguyên Gia lại không cho gã có cơ hội mở miệng, nói thẳng: "Hôm nay bãi triều ở đây, trẫm hơi mệt."
Y nâng tay lên, nói tiếp: "Việc ký hiệp ước giao lại cho người của Lễ Bộ phụ trách, phải chiêu đãi đoàn sứ thần cho tốt, nếu có dị nghị gì cứ đến tìm trẫm."
Được Lam Khấu đẩy ra khỏi Chính Dương Điện, tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-phao-hoi-lam-sao-tro-thanh-doan-sung/2999111/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.