Ngày đầu tiên Hoàng thúc rời đi, thấy nhớ hắn.
Ngày thứ hai Hoàng thúc rời đi, nhớ hắn, rất nhớ hắn.
Ngày thứ ba Hoàng thúc rời đi......
Tạ Nguyên Gia đột nhiên cảm thấy Phó Cảnh Hồng ngày thường đối xử với mình vẫn còn tốt chán, luyện viết chữ lớn cũng chẳng phải việc gì khó nhằn, dẫu sao viết chữ lớn cũng không cần dùng não, nhưng xem tấu chương thì rất cần sự kiên nhẫn và tính tự chủ siêu cấp, cùng với trạng thái siêu cấp ổn định.
Lúc trước khi y xem TV, thấy các vị Hoàng đế thường hay phê duyệt tấu chương, lúc nổi giận thì quăng đầy đất, lúc muốn khen ngợi ai thì nói người đó văn hay chữ tốt, lúc nào cũng thấy đang xem, cho nên y cho rằng nội dung bên trong tấu chương nhất định viết rất thâm sâu.
Nhưng mà, mấy ngày nay Tạ Nguyên Gia đã biết được, thì ra tấu chương cũng có rất nhiều loại, hơn nữa cách thức trình bày của mỗi bản tấu chương lại có mối quan hệ mật thiết với tính cách của các quan viên.
Tấu chương được chia làm hai loại, một loại chỉ dùng để báo cáo công việc, cái còn lại dùng để thuật những chuyện linh tinh hằng ngày, những tấu chương khẩn sẽ được đánh dấu bằng mực đỏ và đặt thẳng lên trên bàn của y, tỷ như lần lũ lụt Hoàng Hà này, y đã liên tục xử lý không dưới mười bản tấu chương có liên quan, dưới sự giúp đỡ của Thuần Vu Nhã cũng miễn cưỡng coi như đã xử lý xong.
Tuy nhiên, những bản tấu chương hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-phao-hoi-lam-sao-tro-thanh-doan-sung/2999076/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.