Thấy con gái một đường trầm mặc, mẹ Trần quầng mắt cũng có chút đỏ lên, vô cùng lo lắng nhìn chồng mình.
Cha Trần ôm vai nàng, yên lặng an ủi.
Lúc mở cửa, Trần Hương Dung muốn theo vào để ở cùng con gái một lúc, nhưng Trần Nhã Thiến đã xoay người, nắm then cửa chặn hai người họ ở ngoài cửa, nàng cụp mắt nói: "Chúc ngủ ngon, bố mẹ."
"Con gái mẹ ..."
Mẹ Trần lo lắng.
"Mẹ, con xin lỗi."
Trần Nhã Thiến khàn giọng xin lỗi, vẫn cúi đầu, "Con không nên mất bình tĩnh với mẹ."
"Mẹ không trách con, là lỗi của mẹ. Đều tại... Không đúng, đều tại bố con! Không đặt phòng sớm hơn!"
"Đúng vậy." Cha Trần nhận hết lỗi, nhẹ giọng nói: "Cũng không phải là, đều là do cha đặt phòng không tốt, khiến bạn học con ủy khuất, để ba đi xin lỗi bạn học Lâm Thâm Thâm lần nữa."
Trần Nhã Thiến xúc động: "Không cần!"
Cha mẹ Trần hống con gái đều sửng sốt.
Trần Nhã Thiến nhìn bọn họ với đôi mắt sưng đỏ, nhất thời quên mất lời nói, phải một lúc sau mới định thần lại, mơ hồ nói: “Anh trai cô ấy có nhà ở đây, về ngủ tốt hơn nhiều so với ngủ chung với con."
"Vậy thì..."
Trần Hương Dung còn muốn nói cái gì.
“Ba mẹ ngủ sớm đi, con mệt quá, con muốn đi tắm.”
Mẹ Trần cẩn thận nhìn vẻ mặt của con gái trước mặt, xác định không có tức giận, lời nói cũng không trái với lương tâm, mới không yên tâm lại đau lòng dặn dò:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-nhu-the-nao-thao-den-ban-cung-phong/3614144/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.