Cố Trạch Minh duỗi tay tới.
Cảnh đêm thực sự rất đẹp.
Trần Nhã Thiến đang ngắm cảnh trước cửa sổ bằng kính ở lang cang, thích thú nhìn những ngọn đèn Wanjia không thể với tới, một bàn tay đột nhiên chạm vào eo nàng.
Nàng giật mình!
Quay đầu nhìn Cố Trạch Minh, trong mắt có chút hoảng sợ, Cố Trạch Minh cũng quay đầu nhìn nàng, nhưng không có thu hồi hai tay ôm lấy nàng.
"Thiến Thiến."
Cậu ấy đẹp trai, giọng nói trầm ấm dễ nghe, đôi mắt sâu chăm chú nhìn người sẽ có đôi lúc rất dịu dàng.
Cậu ta nhìn nàng và nói: "Em thật xinh đẹp."
Trần Nhã Thiến mặt nóng bừng, nàng khó chịu thấp giọng nói lời cảm ơn, sau đó dịch một bước chân nhỏ cách xa cậu ta một chút.
Cố Trạch Minh không để nàng trốn, nắm lấy tay nàng, ngón tay nàng mảnh khảnh, mềm mại, làn da non nớt, dường như thấm đẫm mồ hôi lạnh, cậu ta nói: "Thiến Thiến, nhìn anh này"
Trần Nhã Thiến nhìn thấy bàn tay đang ôm nàng. Các đốt ngón tay cân đối và mảnh mai. Bàn tay rất lớn, ấm áp lại khô ráo.
Nàng nghe thấy tiếng tim đập thình thịch bên tai, căng thẳng đến mức hô hấp có chút khó khăn, nhưng vẫn cố hết sức ngẩng đầu nhìn cậu ta.
"Thật ra em cũng không phải đặc biệt xinh đẹp, anh từng gặp qua rất nhiều cô gái xinh đẹp khác." Cố Trạch Minh khẽ mỉm cười, "Nhưng không biết vì sao, sau khi gặp em, anh chỉ có thể nhìn thấy em."
"Em rất mạnh mẽ. Chạy bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-nhu-the-nao-thao-den-ban-cung-phong/3614098/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.