Nóc nhà không cao lắm.
Đối với Triệu Kiếm Quy và Quý Hàn, cả hai đều là võ lâm cao thủ như vậy thì việc trèo lên nóc nhà thật sự là một việc rất dễ dàng.
Bọn họ cầm rượu, phi thân lên mái hiên, gió thổi là đà, ánh trăng vừa phải, hai người nâng chén cạn ly, cảm thấy một phen thú vị.
Quý Hàn lại nhìn nước ấm trong cốc nhẹ nhàng thở dài: “Nếu này là rượu thì tốt hơn.”
Triệu Kiếm Quy nói: “Đợi khi thương thế của ngươi tốt rồi, ta sẽ lại cùng ngươi uống.”
Quý Hàn đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên có một điểm pháo phóng lên, nở rộ nơi chân trời.
Hai người đều bị pháo hoa hấp dẫn ánh mắt.
Triệu Kiếm Quy luôn không thích xem pháo hoa.
Hắn cảm thấy thứ này quá mức hư ảo, nở rộ đúng là đẹp, rồi tàn trong giây lát, chẳng vì lý do gì. Huống chi hắn luôn cho rằng pháo hoa chỉ là thứ các cô nương ưa thích, hắn tốt xấu gì thì cũng là giang hồ đại hiệp, nếu nói bản thân yêu thích pháo hoa, nghe vẫn ra dở dở ương ương.
Nhưng lúc này hắn ngồi bên Quý Hàn, nhìn pháo hoa đầy trời, lại cảm thấy rất vui vẻ.
Hắn nghĩ rằng, ngắm nhìn bất cứ thứ gì, chỉ cần ngắm cùng người mình thích, đều sẽ cảm thấy hết sức mĩ lệ.
Đương nhiên, cũng bao gồm cả người ấy.
Quý Hàn liền dựa vào hắn, ánh sáng hỏa đăng chiếu rọi làm khuôn mặt y cũng trở nên hút mắt vô cùng.
Có lẽ là cảm thấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-nhu-the-nao-du-do-sai-cach-giao-chu-ma-giao/2214713/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.