Đại thị nữ thối lui rồi, hai người nhìn nhau, cứ nhìn nhau không nói gì.
Quý Hàn dường như thấy mệt mỏi, liền ngả người dựa vào đầu giường.
Y mặc nội y thuần trắng, bên ngoài khoác ngoại bào hắc sắc vẫn thường mặc, tóc dài không buộc xõa rơi trên vai áo, thiếu đi chút khí thế ngạo nghễ lạnh lùng ngày thường.
Triệu Kiếm Quy vốn muốn nói với y chuyện về Ôn trưởng lão, nhưng hắn thấy Quý Hàn đã khép hờ đôi mắt, đành muốn nói lại thôi, cuối cùng không mở miệng.
Thoạt nhìn Quý Hàn đã mệt, những lời này tạm gác lại đợi mấy ngày sau nói cũng không muộn.
Triệu Kiếm Quy nghĩ như vậy, nhất thời cảm thấy bây giờ không còn việc để làm, liền dứt khoát nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Quý Hàn.
Quý Hàn tựa hồ là bị hắn nhìn đến phiền, nhịn không được mở mắt ra hỏi hắn: “Trên mặt bổn tọa nở hoa sao?”
Triệu Kiếm Quy rất là thuận miệng đáp lời: “Mặt ngươi không có hoa.”
Quý Hàn: “Vậy ngươi nhìn chằm chằm vào ta làm cái gì?”
Triệu Kiếm Quy nói: “Ngươi còn dễ nhìn hơn cả hoa.”
Vốn dĩ hắn chưa bao giờ rãnh rỗi đi thưởng thức mấy thú vui tao nhã như thưởng hoa, giờ lại nhìn mãi không dừng.
Hắn vốn tưởng rằng Quý Hàn sẽ lại vì một câu này của hắn mà tức giận, nhưng Quý Hàn chỉ nhíu mày, khe khẽ thở dài.
Triệu Kiếm Quy không rõ vì sao y lại phải thở dài.
Quý Hàn ngồi lặng một lát rồi hỏi hắn: “Vừa rồi ngươi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-nhu-the-nao-du-do-sai-cach-giao-chu-ma-giao/2214683/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.