Triệu Kiếm Quy dậy sớm, nghe nói Quý Hàn còn ngủ say chưa tỉnh, liền tự mình đi ăn bữa điểm tâm, luyện võ một lát, cảm thấy thần thanh khí sảng.
Cục u trên đầu Tiểu Lâm đã lặn rồi, kích động vạn phần chạy tới tìm hắn.
Tiểu Lâm: “Triệu đại hiệp! Giáo chủ tỉnh rồi! Phải uống dược rồi!”
Lòng Triệu Kiếm Quy nổi lên một trận kích động, vội vàng chạy đến phòng Quý Hàn.
Bọn thị nữ sớm đã rõ quan hệ giữa Triệu Kiếm Quy cùng Quý Hàn, chuyện Triệu đại hiệp xông vào trong phòng giáo chủ bọn họ đều làm như không thấy, giống như đã sớm quen với chuyện này.
Quý Hàn xõa tóc, khoác ngoại bào nửa nằm nửa ngồi trên giường, thấy hắn tiến vào cũng chỉ nhếch khóe mi rồi lại hạ ánh mắt, nhìn chằm chằm vào chén thuốc đen ngòm đặc quánh trong tay.
Y gian nan hạ quyết tâm hớp một ngụm, lập tức nhăn chặt đôi mày.
Triệu Kiếm Quy vừa thấy liền biết bản thân đến đúng lúc, vội vàng lôi gói hạt thông đường ra la lớn: “Quý Hàn!”
Quý Hàn sợ tới mức tay cũng run lên, suýt nữa hất đổ thuốc ướt giường.
“Sáng sớm.” Quý Hàn trơ mặt lặnh nói với hắn, “Ngươi la hét chuyện gì.”
Triệu Kiếm Quy ho nhẹ một tiếng: “Là ta thất lễ.”
Quý Hàn lại hớp thêm một ngụm thuốc nho nhỏ, không đáp lời.
Triệu Kiếm Quy hỏi: “Ngươi đang uống thuốc?”
Quý Hàn: “Đúng vậy.”
Triệu Kiếm Quy: “Thuốc này thoạt nhìn có vẻ rất đắng đó.”
Quý Hàn không thèm để ý tới hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-nhu-the-nao-du-do-sai-cach-giao-chu-ma-giao/2214680/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.