Người nọ cau mày: “Võ công của các hạ tuy cao, nhưng cũng chỉ có một người một kiếm……”
Quý Hàn nói: “Tất cả các ngươi có thể thử xông lên.”
Lại có thêm mấy người móc vũ khí ra, vây quanh Quý Hàn và Triệu Kiếm Quy.
Cận Bắc Quách vẫn đang cuống cuồng giải thích: “Chuyện này nhất định là hiểu lầm!”
Quý Hàn nói: “Ta khuyên các ngươi không nên ép ta rút kiếm.”
Tuy y vẫn đang ngồi, nhưng tay phải đã chậm rãi mò lên trường kiếm bên hông.
Chợt có một người mở miệng hỏi: “Ngươi rốt cuộc là người phương nào?”
Quý Hàn lạnh lùng liếc nhìn gã một cái, ngạo nghễ nói: “Quý Hàn.”
Bốn phía bỗng nhiên yên tĩnh một mảnh.
Không phải bọn họ kiêng kị cái danh giáo chủ Ma Giáo mới nổi của y, mà là kiếm trong tay y.
Kiếm dài hơn ba thước, vỏ kiếm xám xanh, hình dáng cổ phong, đeo nghiêng bên eo, không treo thêm vật trang sức thừa thải nào.
Như là thứ đồ chơi rách nát có thể mua bằng mấy đồng tiền lẻ.
Nhưng xứng cùng uy danh của Quý Hàn, cây trường kiếm không hề bắt mắt này chính là thứ vũ khí đáng sợ nhất giang hồ.
Lúc Quý Hàn còn chưa trở thành giáo chủ, y đã được người ca tụng là đệ nhất cao thủ của Ma Giáo, còn thứ vũ khí kia là thanh kiếm sắc bén nhất trong Ma Giáo.
Y chỉ cần rút kiếm, máu sẽ nhuộm khắp nơi.
Triệu Kiếm Quy rút kiếm vì lòng hiệp nghĩa, Quý Hàn rút kiếm là để giết người.
Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-nhu-the-nao-du-do-sai-cach-giao-chu-ma-giao/2214600/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.