Quý Hàn bỗng nhiên mở miệng nói: “Muốn ta mang ngươi hồi giáo, thật ra cũng đơn giản.”
Rất tốt! Kế hoạch sắp hoàn thành được một nửa!
Triệu Kiếm Quy: “Như thế nào?”
Quý Hàn: “Ngươi chỉ cần tỷ thí với ta, ta liền mang ngươi hồi giáo.”
Triệu Kiếm Quy: “……”
Không nghĩ tới ma đầu đi một vòng lớn rồi vẫn quay lại đoạn này để gài hắn.
Xem ra một trận này thật không thể không đánh.
“Thời gian địa điểm tùy ngươi chọn lựa.” Quý Hàn nói,“Ngươi chỉ cần giao chiến, ta nhất định đúng hẹn.”
Triệu Kiếm Quy trầm mặc không nói.
Quý Hàn cười lạnh một tiếng: “Tại sao đệ nhất kiếm khách ngay cả ứng chiến cũng không dám.”
Trong bí kíp không viết, hắn không dám tùy tiện nhận lời mà!
Bí kíp đúng là không đáng tin, bỏ sót quá nhiều thứ, thôi thì tự mình triển khai vậy.
Quý Hàn nói: “Ngươi dám hay không dám!”
Triệu Kiếm Quy: “Ta chấp thuận.”
Quý Hàn đang ngồi cơ hồ muốn nhảy dựng lên, một tay y đặt trên trường cổ kiếm bên hông, ánh mắt luôn lạnh lẽo như băng tuyết ngàn năm mơ hồ lộ ra chút hưng phấn khó nhịn: “Rút kiếm của ngươi ra!”
Triệu Kiếm Quy vẫn ngồi, không nhúc nhích.
Hắn chậm rãi rót cho mình một tách trà.
Triệu Kiếm Quy tuyệt không uống rượu, rượu chè làm người ta phản ứng chậm chạp, cao thủ quyết đấu, một cái chớp mắt cũng có khả năng phân ra thắng bại, giữ cái danh đệ nhất kiếm khách rất khó, lúc nào hắn cũng phải duy trì phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-nhu-the-nao-du-do-sai-cach-giao-chu-ma-giao/2214593/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.