Bây giờ là buổi tối, Quách Khải đang ở trong phòng hôn lưỡi giải sầu cùng với Cố Nhạc Luân. 22
Reng Reng Reng.
Điện thoại chết tiệt lại cả gan làm phiền!
Quách Khải mặc kệ, vẫn chú tâm giải sầu! Nhưng Cố Nhạc Luân còn chút ý thức, cậu đập đập vào lồng ngực ai kia ngụ ý thông báo điện thoại đang reo kìa, mau chóng nghe máy a!
Rốt cuộc Quách Khải vẫn phải luyến tiếc rời môi nhỏ mà đi bắt điện thoại.
“Tôi trở về rồi, ngày mai gặp cậu ở nhà hàng cũ” - Cảnh Hoàng bên kia đầu dây trầm giọng.
Quách Khải thở dài: “Được. Ngày mai gặp sẽ nói nhiều hơn. Cậu cũng bớt uống lại đi.”
Cảnh Hoàng nặng nề đưa tay xoa thái dương: “Không quản được!”
Sau khi cúp máy, Quách Khải nhìn về phía Cố Nhạc Luân, phát hiện đối tượng đã chui người vào chăn, để lộ duy nhất gương mặt mũm mỉm ra hóng chuyện. Quách nhị thiếu gia nhịn không được bèn bay lên giường hồ nháo, sau một lúc mới chịu để yên.
“Đừng rộn. Nói xem ai gọi đến?” - Cố Nhạc Luân vẫn là rất nhiều chuyện.
“Cảnh Hoàng” - Quách Khải xoa nắn gương mặt hắn - “Cậu ấy hẹn ngày mai gặp mặt”
Cố Nhạc Luân khẩn trương: “Vậy anh mau gọi cho Tiểu Yêu Quái”
“Biết là phải gọi nhưng trước hết hôn xong đã” - Quách Khải lưu manh sấn tới. 2
Cố Nhạc Luân đưa hai tay che hết mặt, lắc đầu lia lịa: “Không cho. Gọi xong rồi tính.”
Quách Khải nhịn cười, đưa tay lấy điện thoại bấm số.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-kha-khai-hoang/2950723/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.