Kỳ Yến kinh ngạc nhìn về phía Viên Bằng: “Viên đại thiếu anh đây là đang nói giỡn hả?”
Viên Bằng vẻ mặt mờ mịt, lời này là có ý gì?
“Thân thích nhà các anh làm chuyện đắc tội tôi, tôi cũng không phải Bồ Tát, vì sao anh lại cảm thấy tôi sẽ đáp ứng cái gọi là một chuyện muốn nhờ của anh?” Kỳ Yến để người hầu giúp cậu cất thịt khô và đồ chua, cười như không cười nói, “Đã sớm nghe nói Viên gia làm việc có kiên nhẫn, mới có thể tạo ra gia nghiệp lớn như vậy. Bọn tôi tuổi trẻ, tính tình lớn, chịu không nổi uất ức, cho nên chuyện mấy người nhờ tôi làm, hiện tại tâm tình tôi không tốt không muốn làm, mấy người mời cao nhân khác đi.”
Sắc mặt Viên Bằng triệt để trầm xuống, “Kỳ đại sư lời này, cũng quá bất cận nhân tình rồi.”
“Chúng ta lại không có nhân tình gì, có cái gì mà xa hay không (“cận” là gần),” Kỳ Yến nhịn không được cười nói, “Nếu không phải e ngại mặt mũi Sầm bá phụ, những lần trước mấy người tới, tôi đã không gặp nhà mấy người rồi. Tôi đã sớm nói, con người của tôi làm việc chú ý duyên phận, nhà mấy người không có duyên phận với tôi, chuyện nhìn âm trạch điểm long huyệt này, vãn bối năng lực không đủ, vẫn là không nhúng tay vào.”
Kỳ Yến nói đến nước này, tương đương trực tiếp xé rách mặt với Viên gia, toàn bộ đế đô người dám xé rách mặt với Viên gia không nhiều lắm, xé đến không hề cố kỵ như Kỳ Yến lại càng ít đến đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-ket-cuc-cua-viec-trong-mat-ma-bat-hinh-dong/1768297/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.