Cửa phòng cấp cứu mở ra từ bên trong, Kỳ Yến đeo máy hô hấp được đẩy ra, y tá ngăn mấy người muốn vây lại: “Hiện tại thân thể bệnh nhân còn thực suy yếu, người thân bạn bè xin đừng tới gần, để tránh khiến cho vết thương bị nhiễm trùng.”
Mọi người vốn còn thực kích động đồng loạt dừng bước lại, rướn cổ lên nhìn Kỳ Yến trên giường, lại chỉ nhìn được một đám tóc trên đỉnh đầu cậu.
Thấy người thân bạn bè của bệnh nhân đều rất phối hợp, nhân viên y tế đều thở ra một hơi, có đôi khi bọn họ gặp được một vài người nhà bệnh nhân không nói lý, chết sống ầm ĩ muốn gặp bệnh nhân, cũng mặc kệ có thể tạo ra ảnh hưởng gì với thân thể bệnh nhân hay không. Cũng không biết người thanh niên này là xảy ra chuyện gì, trên người lại có nhiều vết thương như vậy, đáng sợ nhất chính là vết thương trên cánh tay, như là bị cái gì đó cứng rắn cắt qua, xả ra lượng lớn máu tươi.
Vừa rồi bọn họ nghe nói người trẻ tuổi này là vì quốc gia mà bị thương nhiều như vậy, nội tâm bọn họ vẫn rất bội phục, bởi vì chỉ nhìn vết thương này, liền biết lúc bị cắt có bao nhiêu đau, nếu đổi thành bọn họ, nói không chừng đã sớm không chịu đựng nổi nữa. Nhưng mà dục vọng cầu sinh của người thanh niên này thật mạnh, cho nên bọn họ cứu chữa mới có thể thành công như thế.
Kỳ Yến cảm thấy mình đang nằm mơ, trong mơ cậu mặc cái quần đùi, ở trong sông nhỏ dưới chân núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-ket-cuc-cua-viec-trong-mat-ma-bat-hinh-dong/1768274/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.