“Mấy ngày gần đây lão Dương gặp vận may gì, cảnh xuân đầy mặt, ” lão Lý nhìn thấy mấy ngày gần đây bạn tốt vẫn luôn vui tươi hớn hở, tò mò hỏi, “Có phải mỹ nhân lần trước gặp được đã tới tay rồi hay không?”
“Nói bậy bạ gì đấy, mỹ nhân nào xinh đẹp như chị dâu ông, ” Sắc mặt Dương Cương vừa đổi, khoát tay nói, “Những hoa hoa cỏ cỏ đó, tui chính là không dám dính.”
Lão Lý cho rằng Dương Cương là đang nói giỡn, chỉ là nhìn kỹ sắc mặt ông ta, thế mà lại vô cùng nghiêm túc, xem ra là từ trong đáy lòng cảm thấy bà xã nhà mình tốt nhất, nữ nhân khác không thèm liếc mắt nhìn dù chỉ một lần.
Nhìn rõ thái độ Dương Cương, lão Lý cũng không nhắc lại chuyện mỹ nhân nữa: “Nghe nói hai ngày này ông bàn xong mấy đơn làm ăn lớn, xem ra là gần đây gặp vận may.”
“Chỗ nào, chỗ nào, đều là trước đây đang bàn, vừa vặn mấy ngày nay mới thỏa thuận.” Dương Cương nhớ tới vị đại sư kia, trong lòng dâng lên vô hạn cảm kích, ông mới vừa lấp suối phun không đến một giờ, liền có cuộc mua bán bàn thành công, quả thực rất thần.
“Vậy lần này thành thị phía nam gặp tai họa mưa đá, ông cần phải quyên nhiều một chút đó.” Trong lòng lão Lý có chút hâm mộ ghen tỵ, nhịn không ở chọt chọt Dương Cương ở chỗ này.
Nào biết Dương Cương thế mà lại không thèm để ý, liên tục gật đầu nói: “Hẳn là vậy hẳn là vậy.”
Thấy Dương Cương bộ dạng xuân phong đắc ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-ket-cuc-cua-viec-trong-mat-ma-bat-hinh-dong/159236/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.