Kỳ Yến từ trong túi lấy ra một tờ giấy, một cây bút, đưa tới trước mặt Dương Đào, “Anh viết một chữ cho tôi xem.”
Dương Đào cũng không chê tờ giấy có chút nhăn, xoát xoát vài nét bút viết xuống một chữ “Bách”, tư thế tuy rằng tiêu sái, có điều chữ lại thật xấu.
“Bách có ý lành trường thanh không suy (nghĩa là vĩnh viễn trẻ/hưng thịnh không giảm),là một chữ tốt. Thêm chữ bạch là nhật có đầu, bên trái có chữ mộc làm chỗ dựa*, có nghĩa là việc anh cầu, sẽ gặp được quý nhân, chung quy có ngày nổi danh, ” Kỳ Yến đem tờ giấy trong tay đặt vào tay Dương Đào, “Chúc mừng anh, anh được như mong muốn.”
*Chữ Bách (柏) được cấu tạo từ chữ bạch (白) và chữ mộc (木),mà chữ bạch thì lại được cấu tạo từ chữ nhật (日) thêm một nét chấm trên đầu.
“Thật sự?” Dương Đào không dám tin nhìn Kỳ Yến, đây chính là Sầm gia, Sầm gia bao nhiêu người chạy theo như vịt đó, nhà bọn họ thật sự có thể ôm được cái đùi Big Mac này hả?
“Loại chuyện này vốn là ở giữa tin hoặc không tin, tôi nói anh nghe, tin hay không ở trong lòng anh, ” Kỳ Yến đem hai tay đặt sau lưng, cười đầy bình tĩnh. Cơ mà dường như Dương Đào đặc biệt thích kiểu này, lúc này liền không nghi ngờ lời Kỳ Yến nữa.
“Đại sư, tôi đây có thể hỏi lại cái khác không?” Dương Đào hạ giọng nói, “Cậu xem đời tôi còn có đại tai đại nạn gì không?”
Kỳ Yến đánh giá hắn từ đầu đến chân một lần, lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-ket-cuc-cua-viec-trong-mat-ma-bat-hinh-dong/159234/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.