“Xem như ngươi thức thời”. Nghe được Đoạn Ngọc nói, Lam Thất khẽ cười nhạt nói nhỏ. Giang Lăng Tuyết lại có chút thất vọng nhìn theo bóng lưng của hắn. Đoạn Ngọc nghe được Lam Thất khinh thường cũng không để tâm, vị thế của hắn cùng Lam Thất chênh lệch quả thực là rất lớn, lớn đến mức hắn thật sự là lười phản ứng kẻ này. “Khách quan, nếu như ngươi giúp ta mua một bộ Nhị giai võ kỹ thì chi phí tính trên đầu ta, được chứ?”. Đúng lúc này một đạo tinh thần lực truyền đến cho Đoạn Ngọc một đoạn tin tức. Người vận dụng tinh thần lực truyền tin tất nhiên chính là Giang Lăng Tuyết. Đoạn Ngọc dừng lại quay đầu nhìn về phía Lam Thất, ở trong suy nghĩ của người sau thì Đoạn Ngọc tất nhiên là đang phản ứng với câu nói của hắn, biểu hiện của hắn lập tức lộ ra khó coi. “Ta chợt nhớ ra là cần mua thêm một bộ võ kỹ khác”. Đoạn Ngọc hướng ánh mắt đến Giang Lăng Tuyết cười nói. “Cô nương có thể giúp ta lựa chọn được không?”. Nhị giai võ kỹ giá trị không thấp, Giang Lăng Tuyết đã cố ý đưa tặng cho hắn thì làm sao không thu? Chiến kỹ, thân pháp võ kỹ hắn đều có thì cũng có thể lựa chọn phòng ngự võ kỹ hoặc Luyện thế pháp môn, chung quy cũng không cần hắn ra tiền. “Ngươi...”. Lam Thất trợn mắt nhìn Đoạn Ngọc nhưng hắn còn không phát tác thì Giang Lăng Tuyết đã vùng mạnh tay thoát khỏi sự khống chế của hắn. “Khách quan, ngài muốn võ kỹ gì?”. Giang Lăng Tuyết sau khi chỉnh lý lại y phục mới hơi chút thi lễ đối với Đoạn Ngọc rồi hỏi. “Phòng ngự võ kỹ hoặc là Luyện thế pháp môn đi”. Đoạn Ngọc đã có ý tưởng nên lập tức đáp. “Mời khách quan đi theo ta”. Giang Lăng Tuyết cười gật đầu ra hiệu cho Đoạn Ngọc đi theo mình, hành động lưu loát, từ đầu đến cuối đều xem như không thấy sự tồn tại của Lam Thất. Lam Thất nhìn thấy Đoạn Ngọc đi theo Giang Lăng Tuyết tiến đến cầu thanh lên Võ Kỹ lâu tầng hai thì khẽ cắn răng đi theo ở phía sau, dĩ nhiên là hắn không muốn Giang Lăng Tuyết ở trước mặt mình biến mất. “Khách quan, ngươi cũng muốn mua võ kỹ sao?”. Giang Lăng Tuyết đúng mực nhìn xem Lam Thất hỏi. “Ừm”. Lam Thất nặng nề đáp. “Lan tỷ, có khách quan muốn mua võ kỹ”. Giang Lăng Tuyết mỉm cười nói. Một vị nữ tử ăn vận xinh đẹp rất nhanh đi ra cùng với Lam Thất chào hỏi. Truyện Đông Phương Đoạn Ngọc đi cùng với Giang Lăng Tuyết tiến lên tầng hai, vị Lan tỷ kia cũng dẫn theo Lam Thất đi ở phía sau. “Ta muốn lựa chọn Nhị giai võ kỹ”. Nhìn thấy hai người Đoạn Ngọc đi ra khỏi cầu thang đi vào tầng hai thì Lam Thất cũng cắn răng nói. “Mời khách quan đi bên này”. Lan tỷ mỉm cười ra hiệu cho Lam Thất đi theo mình, tuy rằng cùng là ở tầng hai trong Võ Kỹ lâu nhưng đã tách ra khỏi Giang Lăng Tuyết cùng Đoạn Ngọc. Lam Thất thấy vậy thì nhướng mày, thế nhưng nhìn xem Giang Lăng Tuyết vẫn ở trong tầm mắt của mình nên hắn cũng không có biểu hiện gì nhiều, lật xem võ kỹ là giả, tinh thần lực vẫn âm thầm chú ý đến Giang Lăng Tuyết nhất cử nhất động. “Cô nương, tiếp tục thế này cũng không phải cách”. Đoạn Ngọc không lựa chọn võ kỹ mà hướng Giang Lăng Tuyết truyền âm. “Khách quan có cách?”. Giang Lăng Tuyết lập tức phản ứng. Lam Thất bên kia chú ý đến nàng như vậy thì nàng cũng khó lòng mà ở trước mặt hắn rời đi, nàng cố ý lưu lại Võ Đạo các xem ra cũng không phải là lựa chọn tốt nữa. “Vậy phải xem cô nương có thể bỏ ra giá cả thế nào”. Đoạn Ngọc khẽ cười truyền âm nói. “Tiểu đệ đệ, ta đã đồng ý bỏ ra một môn Nhị giai võ kỹ còn không đủ?”. Giang Lăng Tuyết thoáng chút dừng lại rồi mới như cười như không ghé sát bên cạnh Đoạn Ngọc hỏi. Trên người nàng hương vị trực tiếp xộc vào mũi để Đoạn Ngọc hơi chút mất tự nhiên, hắn thế nào thì hiện tại cũng mới là một cái thiếu niên dương khí tràn đầy mà thôi, đối với nữ tử vẫn có mẫn cảm nhất định. Nhất là khi đây còn là một vị mỹ nữ hiếm thấy. Đoạn Ngọc bất giác lùi lại một bước, sau khi khôi phục lại bình tĩnh mới nói. “Lam Thất tu vi so với ngươi cao hơn nhiều, muốn lừa được hắn đương nhiên là cần đại giá lớn hơn”. Giang Lăng Tuyết hơi chút kinh ngạc nhìn Đoạn Ngọc, phản ứng của hắn có phải là hơi quá rồi hay không? Chịu thiệt cũng là nàng, hắn cần phải như thế tránh nàng? Bất giác nàng khẽ cười nhìn hắn, âm thầm có chút tò mò đối với vị thiếu niên thú vị này. “Tiểu đệ đệ, ngươi muốn giá cả thế nào?”. Dừng lại một chút nàng mới hỏi. “Một bộ Tam giai võ kỹ, giá trị không quá năm trăm Hạ phẩm linh thạch”. Đoạn Ngọc mỉm cười đáp. “Tiểu đệ đệ thật biết công phu ngoạm sư tử, nhân lúc cháy nhà ra hôi của sao?”. Giang Lăng Tuyết cười, nét cười lạnh lẽo lườm Đoạn Ngọc hỏi. “Bây giờ chúng ta lập tức lên tầng ba, ta tại đó mua võ kỹ, cô nương có thể tự động rời đi”. Đoạn Ngọc thản nhiên nói. “Được”. Giang Lăng Tuyết sảng khoái cười đáp ứng. Đoạn Ngọc cũng không có hành động thừa mà lập tức xoay người đi hướng chỗ cầu thang đi lên tầng ba. Giang Lăng Tuyết lập tức đi ở phía sau. Lam Thất ở bên kia đang nhìn hai người thấy vậy thì sửng sốt một chút, hắn muốn lập tức đuổi theo thì Lan tỷ đã đứng trước mặt hắn nghi ngờ hỏi. “Khách quan, ngươi không phải là muốn lựa chọn Nhị giai võ kỹ sao? Ngươi muốn loại hình võ kỹ nào?”. “Ta muốn mua Tam giaiu võ kỹ”. Lam Thất nghe vậy kém chút tức điên nhưng cũng không phát tác mà gằn giọng nói. “Ồ? Mời khách quan đi bên này”. Lan tỷ ồ lên rồi ra hiệu mời. Lam Thất đã không đợi được nữa mà lập tức chạy đến chỗ cầu thang lao lên tầng ba của Võ Kỹ lâu. “Tiểu đệ đệ, ngươi lựa chọn công pháp đi, ta trước thanh toán năm trăm Hạ phẩm linh thạch cho ngươi”. Sau khi đi lên tầng ba Giang Lăng Tuyết đã nói một câu. Sau đó nàng cũng mặc kệ Đoạn Ngọc mà lắc người rời đi. Đoạn Ngọc nhìn cũng không nhìn mà hướng đến giá sắt để công pháp, hắn thật là muốn mua Luyện thể công pháp hoặc phòng ngự võ kỹ nên đương nhiên là cần lựa chọn cẩn thận. Giang Lăng Tuyết đưa đến cho hắn một bút linh thạch không nhỏ, vừa vặn liền thu. Luyện thể công pháp rất đặc thù, cấp thấp có thể xem như là Luyện Thể, đến cấp cao thì có thể cho võ giả đạt được lực lượng cường đại do nhục thân mang lại, thế nhưng luyện thể so với việc võ giả lợi dụng thiên địa nguyên khí nâng cao tu vi khó hơn nhiều, đánh đổi cũng càng nhiều. Cho đến hôm nay Đoạn Ngọc chân chính gặp được võ giả luyện thể có thành tựu cao cũng chỉ là một vị Luân Hải cảnh mà thôi. Trong này cố nhiên là vì hắn tiếp xúc không đến các loại võ giả cường đại nhưng cũng có thể thấy được luyện thể võ giả hiếm thấy, đạt được thành tựu cao thì càng là lác đác không có mấy người. Những cường giả mạnh mẽ có thể lưu lại Thánh thể, Đế thể cho hậu nhân quả thực đều là cường giả vô cùng hiếm, để đạt được thành tựu kia bọn họ bỏ ra so với bình thường võ giả mượn thiên địa nguyên khí nâng cao tu vi nhiều hơn rất nhiều. Luyện thể khó khăn, các loại công pháp liên quan đến nó tất nhiên cũng rất ít. Đoạn Ngọc nhìn đến Luyện thể công pháp cũng chỉ có bốn bộ, đây cũng mới là Tam giai mà thôi, tiến lên Tứ giai sợ là Võ Kỹ lâu cũng không lấy ra được một bộ. “Giang Lăng Tuyết đâu?”. Đoạn Ngọc đang muốn đọc giới thiệu của bốn bộ Luyện thể công pháp thì bên tai vang lên một giọng nói lạnh lẽo. Lam Thất dĩ nhiên là đã đi tới bên cạnh Đoạn Ngọc, y không nhìn thấy thân ảnh của Giang Lăng Tuyết cũng chỉ có thể hướng Đoạn Ngọc bắt bẻ. Đoạn Ngọc xem như không thấy, ánh mắt tập trung lên bốn bộ Luyện thể công pháp. “Ngươi không nghe bổn công tử hỏi sao?”. Lam Thất thấy vậy thì ngữ khí càng thêm lạnh lẽo hỏi. “Ngươi đang hỏi ta sao?”. Đoạn Ngọc lúc này mới giống như kinh ngạc quay đầu nhìn lại, sau khi liếc nhìn xung quanh một vòng mới chỉ vào chính mình nhìn Lam Thất hỏi. “Đúng vậy!”. Lam Thất nén giận trầm giọng quát. “Giang Lăng Tuyết đâu?”. “Nàng có chân, muốn đi chỗ nào cũng là lựa chọn của nàng, ngươi đi hỏi nàng đi”. Đoạn Ngọc mặt không biểu tình thản nhiên đáp. “Ngươi... muốn chết?”. Lam Thất híp mắt băng lãnh hỏi. “Ngươi có bệnh sao?”. Đoạn Ngọc nghiêng đầu thản nhiên hỏi. “Đang yên đang lành ai lại muốn chết?”. Thoáng chút dừng lại bổ sung thêm. “Ngươi nếu là muốn tìm nàng thì nhanh đi tìm đi, chớ cản chở ta lựa chọn công pháp”. “Ngươi...”. Lam Thất tức đến nổ phổi, mặt có chút đỏ lên. Thế nhưng hắn lúc này cảm nhận được một đạo khí cơ mờ mịt đem hắn khóa chặt, một khi hắn động thủ e là công kích còn chưa đánh trúng Đoạn Ngọc thì hắn đã bị đánh chết. “Đợi ra khỏi Võ Đạo các ngươi sẽ có kết cục rất thảm”. Lam Thất hít vào một hơi phất tay rời đi. Hắn đi đến chỗ thanh toán linh thạch ở tầng ba hỏi thăm nhưng tất nhiên là không nhận được tin tức gì, Giang Lăng Tuyết trước khi rời đi hiển nhiên là đã động chút tay chân. “Đa tạ khách quan đã giúp Tiểu Tuyết, chỉ là tên kia khá phiền phức”. Lam Thất rời đi, Lan tỷ đi đến bên cạnh Đoạn Ngọc thấp giọng nói. “Ta đã nhận tiền của vị cô nương kia”. Đoạn Ngọc cười đáp. Hắn cũng không nói bản thân không chút e ngại Lam Thất, miễn cho người khác chê cười. “Khách quan nếu là không chê thì ta có thể phân phó một chút, có thể để khách quan không cần gặp người kia ở bên ngoài Võ Đạo các”. Lan tỷ mặt không đổi sắc nói. “Vậy thì không còn gì tốt hơn”. Đoạn Ngọc lập tức sảng khoái nói. “Khách quan lựa chọn công pháp đi, ta không quấy rầy”. Lan tỷ sau đó cũng liền xoay người rời đi. Đoạn Ngọc không để ý đến nữa, ánh mắt định lên bốn bộ Luyện thể công pháp, mỗi một môn Luyện thể công pháp đều có điểm mạnh của mình, Đoạn Ngọc cần dựa theo bản thân mình mà lựa chọn ra bộ công pháp thích hợp nhất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]