Edit: Nhất Tiếu Nại Hà
Tôi cắn chặt răng, nước mắt lặng lẽ chảy xuống khiến làn da hơi đau.
A không quay đầu.
Cậu ấy sẽ không bao giờ ngoái lại nhìn tôi nữa.
Kiểm tra lầu 1 và lầu 2 xong, tiện tay thu gom vài món đồ, nếu theo như lời của cả bốn người nói thì chúng tôi có thể chịu đựng khoảng mười ngày nửa tháng.
Sau khi tôi và A trở về phòng ngủ thì B và C vẫn chưa về. Bầu không khí yên ắng khiến tôi và cậu ấy hít thở không thông. Vì vậy, tôi chuyển sang ngồi trên một chiếc ghế nhỏ ở ngoài ban công. Một zombie, hai zombie, ba zombie...
Cùng lúc đó, ở trên sân thượng của lầu cao nhất.
B và C dựa vào lan can --- B vẫn dịu dàng như trước: "Anh xem, em đẩy nhẹ một cái là anh ngã xuống rồi." Nói xong, cô mỉm cười.
Đồng tử trong mắt C phóng lớn kịch liệt, cậu nắm chặt lấy tay B rồi quát: "Là em sao?!"
B nhìn mái tóc đỏ bị gió thổi rối tung của C rồi cười: “Em chỉ đùa với anh một chút, anh nghiêm túc quá đấy.”
"Trong lòng em rõ ràng nhất – Ngoại trừ đồ ngốc bị bỏ qua kia(ý nói D),em, A và anh, thậm chí còn có K và Q, tất cả đều hiểu hết cả! Giả bộ hả? Bạn gái?!”
Cho dù lời nói của C chứa đầy ý mỉa mai, B vẫn mỉm cười: “Trong lòng mọi người đều rõ thì cứ như vậy đi, bạn trai à.”
Nói xong, cô xoay người muốn bỏ đi, nhưng chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-hoi-co-han/2289271/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.