🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Nhất Tiếu Nại Hà



Hồi còn nhỏ, tôi là người cô độc, hướng nội; Bởi vì đi công tác liên miên, ba mẹ không ở bên cạnh tôi, ngoài tôi ra chỉ có bà nội. Sức khỏe bà không tốt, khắp nhà đều tràn đầy mùi thuốc bắc và hương vị cô tịch. 



Hồi nhỏ, tôi chỉ có bà nội; 



Sau khi lớn lên, tôi chỉ có A;



Dần dần có B và C, tôi mới thấy mình giống như có thể dung hòa với mọi người, không còn là hòn đảo cô độc. 



Nhưng tại sao ký ức trước khi tận thế lại không rõ ràng như vậy? Thậm chí tôi còn không nhớ vì sao bốn người tụ họp lại một chỗ -- bây giờ thì tôi nhớ rõ sinh nhật của mình vào mùa đông kia mà? 



Sau đó là ở thư viện, rốt cuộc ba người bọn họ đã biết những gì? 



“Kiếp trước” chết đi, có phải vì chúng tôi tàn sát lẫn nhau không? 



Từng câu hỏi nghi ngờ hiện lên trong đầu tôi, có rất nhiều chỗ không logic mà tôi chẳng thể nào nói rõ... Thậm chí tôi còn có cảm giác thế giới này rất ảo. 



Nếu như trí nhớ có thể giả thì thế giới cũng giả, vậy tôi có phải là tôi không? 



Tôi lắc đầu, cố gạt ngang kết luận vớ vẩn ấy đi. 



Đúng lúc tôi đang đắm chìm vào suy nghĩ của mình thì có một tiếng hét thất thanh vang lên ở dưới lầu – là B! 



Tôi chạy như bay xuống đó, lúc đến lầu 3 thì thấy mọi người đang chạy trốn khắp bốn phía, chỉ có B đứng ở

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-hoi-co-han/2289267/chuong-3-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Luân Hồi Có Hạn
Chương 3-2: Tận thế lần 2 (tiếp)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.