Tiếp truyện: Mọi người trò chuyện thêm một lát rồi gia đình Vera cũng ra về lúc này đã là 23 giờ đêm, chiếc xe hơi thể thao sành điệu đang lao vút về nhà, bên trong Kane đang lái xe, Xenia thì ngồi ở ghế bên cạnh còn Vera thì ngồi ở dãy ghế sau đang lướt điện thoại. Vera đang đọc những thông tin về thần thú nhân ở trên mạng rồi cảm thán nói;
“Kaza may mắn thật đấy bản thân cậu ấy lại là thần thú nhân, như vậy thực lực cậu ấy sẽ tăng nhanh hơn người khác rất nhiều và sau này cũng không phải mạo hiểm luyện hóa nguyên tố chủng!”
Kane đang lái xe nghe vậy cũng chậc chậc miệng; “Đúng vậy, tuy bây giờ thực lực nó mới ở mức thấp nhất của chiến nhân nhưng sau này thì chắc chắn nó sẽ tiến bộ nhanh hơn rất nhiều, lại có sẵn nguyên tố không bị giới hạn sức mạnh nữa chứ, sở hữu thần thú đúng là tuyệt vời.”
Xenia thì không quan tâm lắm chỉ nói; “Là thần thú nhân cũng chỉ giúp phụ trợ thêm ít thôi chứ muốn trở thành chiến nhân cường đại phải do chính bản thân cố gắng!”
Kane cười rồi đắc ý nói; “Điều đó thì ai cũng biết mà, như con gái của chúng ta tuy không phải thần thú nhân nhưng vẫn tiến bộ rất nhanh đó thôi, đây chính là do nghị lực cộng với sự chăm chỉ cố gắng tạo nên!”
Xenia gật nhẹ đầu, còn Vera thấy bố khen mình như vậy cũng thấy khá vui, vì dù sao để đạt được thực lực như bây giờ em đã phải rất cố gắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-hoi-chuyen-phan/2873064/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.