Chương trước
Chương sau
Con rắn từ chiếc roi tỏa ra làn khói u ám miệng há rộng lao tới tấn công Vera, thanh kiếm trên tay Vera mang ảo ảnh của 12 đường kiếm liên hợp và có một lớp chiến lực bao phủ cũng được em vung lên chém về phía con rắn. Một tiếng vang lớn vọng ra khắp cái hang, chiến lực của hai bên cũng bùng nổ tỏa ra khắp mọi nơi còn thổi bay cả bộ xương cốt thành bột.

Vera bị lực phản chấn đẩy mạnh ra sau đập lên vách tường rồi rơi xuống em vẫn cố gắng đứng vững được mặc dù trong người đã cảm thấy đau nhói, Alger cũng bị đẩy mạnh ra sau khi đến vách tường thì hắn chống vào để giữ không cho thân thể bị đập lên đó, rồi cũng rơi xuống đứng vững trên đất, lúc này cả người hắn cũng đã bị đau nhức.

Alger âm trầm nhìn Vera rồi cũng mở miệng nói; “Anh phải công nhận thực lực của em tiến bộ rất khủng khiếp, nhưng vì vậy anh càng phải bắt em ngay lúc này hơn! Nếu hôm nay xui xẻo để em chạy mất có lẽ lần sau gặp lại anh đã không còn là đối thủ của em rồi.”

Vera đáp; “Hiện tại giữa chúng ta đã không còn gì có thể hòa giải rồi, vì vậy không cần nhiều lời nữa hãy mau tiếp tục trận chiến này rồi kết thúc nó nhanh đi”!

Hai người sau đó đứng nhìn nhau chốc lát rồi vung vũ khí lên thân hình lao vút đến đối phương, hai bên tiếp tục tấn công đối phương rất tới tấp. Tuy thực lực của Alger mạnh hơn Vera nhưng kiếm pháp của Vera lại cao hơn roi pháp của Alger, vì vậy cuộc chiến hiện tại đang ở thế giằng co.

Lúc này Alger vừa dùng roi đỡ được một chém của Vera thì bất ngờ bị đá một cước vào bên hông, do không kịp đỡ nên hắn đã kêu khẽ rồi cả người bật lại phía sau. Vera thấy vậy vui mừng;

“Tốt rồi phương thức chiến đấu mới này có tác dụng, lần sau phải cố ra đòn mạnh nhất có thể mới được!”

Alger nổi giận nhìn Vera tay thì xoa xoa phần hông trái của mình, hắn không ngờ khi đang vung kiếm liên tục với cường độ như vậy mà Vera vẫn có thể thi triển luôn cả cước pháp! Còn Vera lúc này đang vui mừng ra mặt, em đã luôn thi triển ‘bộ 12 thức kiếm pháp’ để chiến đấu với Alger, lúc nãy em còn nhân cơ hội tại những quãng nghỉ của đường chém để thử sử dụng luôn cả cước pháp và thành công thật!

Ném vài viên ‘hồi khí lực’ vào miệng Vera tiếp tục lao lên tấn công Alger, thấy vậy hắn giận giữ bộc phát toàn bộ chiến lực ‘Tân Tinh – đỉnh phong’ của mình ra rồi cũng lao lên tấn công Vera liên tục. Thần thú của Alger đã biến mất, hiển nhiên nó chỉ có thể xuất hiện trong một khoảng thời gian ngắn mà thôi. Cả hai hiện tại đang dùng hết sức mạnh và những chiêu thức mà mình có để tấn công đối phương, mỗi cú va chạm là chiến lực lại bung ra liên tục.

Trong không khí lúc này luôn có những luồng chiến lực quét qua tản ra khắp nơi, một bên là màu xanh lá rất rõ ràng, bên còn lại là màu tím đen mơ hồ. Alger đang rất tập chung cao độ nên đã không để bị dính thêm một đòn nào nữa còn Vera vẫn đang ra sức tấn công. Nhưng dù sao thực lực của Vera cũng yếu hơn Alger nên dần dần em đang rơi xuống thế hạ phong!



Thấy vậy Alger vui mừng liền quất roi tấn công Vera càng ác liệt hơn, đỡ thêm được vài đòn Vera bị Alger vụt cho cây kiếm tuột khỏi tay rồi sau đó là bị cây roi quật trúng người một đòn. Vera đau đớn rên khẽ, cả cơ thể em bị bật ra sau vài mét rồi ngã xuống nền, Alger lúc này vì vừa bung toàn bộ sức lực để tấn công nên rất mệt thở hồng hộc, nhưng hắn vẫn cười điên cuồng vì hắn biết mình sắp có được Vera rồi!

Vera nằm trên đất khuân mặt lộ ra chút đau đớn nhưng phần lớn là tức giận, đôi mắt giận dữ lườm về phía Alger, vùng bị roi vụt đau nhói, cả cơ thể vì đã hết sức nên không nhúc nhích được! Alger nhìn thân thể Vera nằm liệt phía trước thì liếm liếm môi ánh mắt d** tà rồi tiến lại gần, hai tay đang cởi cúc áo của mình. Vera không cam lòng thất bại như vậy hai bàn tay nắm chặt, nghiến răng rất mạnh, sát khí nổi lên rất cao.

“Không thể như thế này được... mình vẫn còn chiến lực phải đứng dậy tiếp tục tấn công hắn!”

Khi Alger đã tới ngay chỗ Vera đang nằm hắn nhìn xuống mỉm cười, nửa thân trên lúc này đã để trần, hắn chuẩn bị ngồi xuống cởi đồ của Vera thì bỗng nhiên em hét lớn lên, tiếng hét rất chói tai khiến Alger phải tạm thời bịt tai lại. Cả cơ thể Vera bất chợt bộc phát ra một luồng chiến lực lớn có màu tím và đen rõ ràng, thấy vậy Alger liền lùi lại rồi giật mình vì không thấy Vera đâu nữa!

Cảm nhận được sát khí mãnh liệt từ phía sau chuyển tới hắn vội quay phắt đầu nhìn lại thì đã thấy mũi chân Vera đã ở trước mặt mình, búp một tiếng Alger bị một cước thẳng mặt văng đi tít xa đập mạnh lên tường rồi rơi sấp mặt xuống đất. Vera cũng đã cạn kiệt sức lực và chiến lực ngồi bệt xuống thở dốc nhìn về phía Alger, đột nhiên hai con ngươi của em co rút lại vì trước mắt cả cơ thể tên Alger đó đang bị thiêu cháy!

Alger vùng vẫy kêu la thảm thiết, toàn thân hắn lúc này đang bị một thứ khá giống ngọn lửa nhưng có màu tím đen thiêu đốt khắp người, thứ này thiêu rụi qua lớp vải rồi thiêu cháy da tới thịt sau đó là xương tủy. Vera chứng kiến cảnh này cũng lạnh sống lưng em chỉ ngồi yên đó trơ mắt nhìn, sau chục giây cả thân thể tên Alger đã bị thiêu đốt sạch không còn lại một thứ gì!

Sợi roi vũ khí của hắn và cả hai cái áo hắn đã cởi ra cũng bị thiêu sạch, lúc này như thể tên Alger đó đã bị xóa sạch dấu vết về sự tồn tại của hắn vậy! Vera đứng hình một hồi lâu rồi mới bừng tỉnh, trên khuân mặt xinh xắn của em vẫn còn vẻ kinh hoàng và khó tin.

Vera biết rõ thứ đã thiêu rụi tên Alger đó là thứ gì, thứ giống ngọn lửa có màu tím và đen đó chính là chiến lực của bản thân em! Bây giờ nghĩ lại Vera mới nhận ra là màu sắc chiến lực của mình rất kì lạ, lúc trước khi mới thăng cấp vì phải liên tục chiến đấu với hung thú khi kết thúc thì cũng xảy ra khá nhiều chuyện nên Vera chưa để tâm đến. Hiện tại nghĩ kĩ lại Vera mới phát hiện ra màu sắc chiến lực của mình không giống với bình thường chút nào.

Khi chiến nhân đạt tới ‘Tân Tinh – tịnh cấp(7)’ trở lên thì màu sắc chiến lực sẽ có một màu nhất định tuy mờ nhạt nhưng vẫn có thể phân biệt được là màu gì. Các chiến nhân sẽ dựa theo màu sắc đó để khi lên ‘Tinh Anh’ sẽ chọn loại ‘nguyên tố chủng’ có hệ phù hợp với chiến lực của mình nhất. Có 7 nguyên tố chính gọi là ‘Thất hành’ những nguyên tố đó là: Phong, Lôi, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.

Màu sắc chiến lực phù hợp với các nguyên tố này là: Phong=xanh lục, Lôi= xanh da trời, Kim=vàng, Mộc=xanh lá, Thủy=xanh dương, Hỏa= đỏ hoặc cam, Thổ=nâu hoặc xám. Chiến lực của Vera có màu đen và tím đan xen lại với nhau trông rất yêu dị, mà màu sắc thế này chẳng giống với nguyên tố nào cả. Càng nghĩ Vera càng loạn não;

“Có thể chiến lực của mình bị biến dị chăng, để mai về hỏi mẹ xem sao.”



Lúc này Vera đã uống các loại thuốc hồi phục và giảm đau, em đang bôi thuốc lên các vết thương của mình, một lúc sau đó Vera liền thử bộc phát chiến lực thì nhìn thấy những luồn chiến lực màu tím đen mờ nhạt đang từ trong cơ thể mình phát ra. Trong đầu Vera nghĩ lại cảnh bản thân mình nổi giận tột độ rồi bộc phát chiến lực, lúc đó màu sắc chiến lực rất rõ ràng. Chính vì loại chiến lực màu đen tím rõ nét đó dính lên người Alger mới làm hắn bị thiêu rụi như vậy!

Nghĩ thế Vera cũng cảm thấy sợ hãi với chính chiến lực của mình, mồ hôi chảy nhẹ, sống lưng lành lạnh;

“Không biết loại chiến lực dị dạng này có thể tự thiêu chính chủ nhân của nó không nữa... nếu có ngày mình bị chính chiến lực của mình thiêu chết thì cũng không còn lời gì để nói nữa!”

Nghỉ ngơi hồi sức sau hơn một giờ Vera đứng dậy chỉnh chu lại trang phục rồi xách balo lên đi ra khỏi hang, qua trận chiến vừa rồi phần khoảng rộng của cái hang này đã bị rối tung lên, bộ xương cốt cũng đã thành bụi, trông nơi này chỉ như một khe động bình thường. Vera thu lại bóng đèn tích điện trên tường rồi soi đèn pin nhìn lại tự nói;

“Trông nơi này hoang tàn như vậy sau này người khác đến đây sẽ không biết ở đây từng có bảo tàng, vậy thì sẽ không ai nghi ngờ gì mình cả, bây giờ nên về doanh trại thôi.”

Trên đường về Vera có đi lòng vòng nhìn ngó xung quanh nhưng không phát hiện thêm nơi nào khả nghi là bảo tàng nữa, khi về đến doanh trại Vera liền đi một mạch lên phòng, những người nhìn thấy Vera đeo một cái balo to lớn đầy ú ụ thì cũng tò mò hỏi, em chỉ trả lời là những thứ đồ lấy ra từ xác của mấy con hung thú. Nghe vậy cũng không ai hỏi gì thêm, kì thật Vera cũng đã bỏ một cái móng vuốt hung thú vào để chiếc balo tỏa ra mùi máu tanh của hung thú như vậy sẽ không ai nghi ngờ gì nữa!

Lên phòng Vera đem hết đồ trong balo ra sắp xếp chỉnh chu lại trên cái bàn lớn rồi liền lấy thuốc điều trị vết thương thượng hạng ra sử dụng, thay một bộ đồ sạch sẽ sau đó em đi xuống phòng điều trị xem xét bố, thấy Kane vẫn đang ngủ Vera lại đi lên phòng ngủ rồi khóa cửa lại.

Vera cầm viên ‘Hắc thạch cầu’ lên tung tung với vẻ thích thú, em biết thứ này rất quý giá và nó sẽ có tác dụng rất lớn với bản thân mình sau này. Hắc thạch cầu có tác dụng giúp đột phá rào cản cấp bậc, nó chỉ có tác dụng cho chiến nhân bậc ‘Tân Tinh’ và Tinh Anh’. Khi đột phá mà sử dụng ‘hắc thạch cầu’ sẽ được tăng thêm 30% tỉ lệ thành công đối với bậc ‘Tân Tinh đỉnh’ muốn lên ‘Tinh Anh’, và 10% thành công đối với bậc ‘Tinh Anh đỉnh’ muốn lên ‘Cao Thủ’.

Vera nhìn sang đống dược liệu quý hiếm đã khô héo như được sấy khô;

“Những thảo dược này rất quý mình nên giữ lại lúc nào cần thì sẽ dùng tới, còn những thứ khác thì sau này nên nhờ papa đem bán giúp, chắc chắn chúng rất được giá.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.