Chương trước
Chương sau
Nói rồi gã lấy ra một thanh trường thương có ba đầu nhọn khá giống với đinh ba sau đó lao lên muốn tấn công Vera, tên phó thủ lĩnh cũng nhanh chóng rút ra hai con dao găm rồi quan sát xung quanh tìm kiếm cơ hội tấn công. Vera lúc này đã hóa thành một vệt đen lướt đi khắp nơi, tốc độ hiện tại của Vera đã để lại tàng ảnh, những tên sơn tặc lính lác đều bị Vera lướt qua một đòn là diệt sát!

Hai tên mạnh nhất trong băng rất tức giận vì không thể ngăn lại được Vera, có vài lần bắt kịp thì đều chém hụt rồi lại để Vera vụt đi mất. Lúc này Vera vừa tung ra liên tiếp rất nhiều thức kiếm giết chết hai tên chỉ huy có thực lực ‘Tân Tinh – đỉnh phong’, chỉ còn sót lại vài tên sơn tặc chúng đều trốn ngay sau hai gã thủ lĩnh và phó thủ lĩnh.

Gã thủ lĩnh vô cùng tức giận quát; “Mày có giỏi thì chính diện giao chiến với tao đi, bắt nạt mấy kẻ yếu giúp mày vui lắm à?”

Vera cười đàm tiếu; “Haha vậy lúc trước bọn chúng đi chặn đường cướp của, chém giết những người bình thường không phải cũng cảm thấy rất vui sao?”

“Aaaa.... tao sẽ giết màyyyyyy...!”

Cả thân thể gã thủ lĩnh bộc phát ra một luồng chiến lực đỏ rực nóng cháy, lập tức nhiệt độ xung quanh tăng cao lên rất nhanh, hắn lao nhanh về phía Vera như một ngọn lửa to lớn đang lao đến vậy.

“Ồ là chiến lực hệ hỏa sao, hỏa rất cuồng bạo nhiều người nói đó là nguyên tố có sức sát thương cao nhất, để hôm nay ta xem thử có đúng như vậy không!”

Chiến ý Vera tăng cao, em liền bộc phát chiến lực lao tới chiến đấu trực diện với gã thủ lĩnh. Lưỡi kiếm va chạm với mũi thanh trường thương, sau đó cả hai người liên tục ra chiêu tấn công đối phương, chỉ qua hơn 10 giây Vera đã cảm thấy nhiệt độ xung quanh rất nóng, lưỡi kiếm cũng đã đỏ lên chút! Vera vội hóa thành tàng ảnh bật lùi ra xa, gã thủ lĩnh thấy vậy liền đuổi theo muốn áp xát đối phương.

Vì nhiệt độ xung quanh thủ lĩnh quá nóng nên tên phó thủ lĩnh không dám lại gần, hơn nữa hai kẻ trước mắt giao chiến dư âm ra quá đáng sợ khiến hắn cũng ngần ngại. Những tên sơn tặc còn sót lại ai nấy đều đã chạy đi trốn, có vài tên được phân phó đi ra ngoài truyền tin cho những kẻ chưa về doanh trại là tạm thời trốn đi! Với trình độ chiến đấu bậc này của Vera và gã thủ lĩnh thì những tên sơn tặc bình thường có mặt cũng chỉ thêm vướng chân.

Đang giao chiến với gã thủ lĩnh liếc nhìn ra xa thấy vài tên sơn tặc đang chạy ra khỏi cổng doanh trại, Vera hừ nhẹ rồi thi triển ‘Ám Sát’ bỏ xa tên thủ lĩnh lướt đi rất nhanh chém chết hết những kẻ muốn ra ngoài truyền tin này. Thấy vậy gã thủ lĩnh tức giận gầm lên rồi tiếp tục lao lên điên cuồng tấn công Vera, chiến đấu một hồi Vera đã rút ra được kết luận, em suy nghĩ tính toán;

“Lực tấn công của gã này yếu hơn chút so với tên thủ lĩnh lần trước chỉ là do có chiến lực hệ Hỏa nên sức sát thương mới mạnh hơn. Chiến lực hộ thể thì yếu hơn tên trước nhiều, bị mình chém trúng người ba lần mà đã mờ nhạt hơn không ít rồi. Nếu không phải nhiệt độ xung quanh rất cao khiến mình không thể tấn công liên tục quá nhiều thì bây giờ hắn đã bị ép xuống hạ phong rồi...”



Sau một hồi giao chiến gã thủ lĩnh này cũng bất ngờ nghĩ thầm; “Tên này sức tấn công và lực đạo không quá mạnh, vậy mà có thể chịu nhiệt từ chiến lực của ta tốt đến như vậy, bị ép nãy giờ mà vẫn chiến đấu được ngang tay với ta.”

Hai bên giao chiến rất nhiều lần, cứ tấn công rồi lại đỡ những đòn đánh của đối phương, qua vài giây thân hình Vera lại hóa thành tàng ảnh xuất hiện ở chỗ khác để giảm nhiệt, còn gã thủ lĩnh lại đuổi theo áp xát rồi tiếp tục chiến đấu. Nơi diễn ra trận chiến của hai người chỉ có một mảng khí đỏ, chiến lực màu đỏ nóng rực của gã thủ lĩnh lấn áp hoàn toàn luồng chiến lực mờ nhạt của Vera, vì chưa có chiến lực hộ thể nên thân thể Vera phải chịu nhiệt độ áp bức rất nhiều!

Từ xa quan chiến tên gầy phó thủ lĩnh vẫn luôn thấp thỏm, hắn biết nếu thủ lĩnh thua thì số phận của hắn cũng sẽ giống như toàn bộ băng Red. Hiện tại không thể tham gia trận chiến hắn chỉ có thể cầu mong thủ lĩnh của mình giành được chiến thắng. Mặc dù trong kho vũ khí có không ít súng đạn và nỏ lực cao, nhưng hắn biết những thứ đó vô dụng đối với lớp giáp của kẻ thần bí đáng giết kia nên hắn cũng chẳng thèm lấy về để bắn trợ chiến cho thủ lĩnh.

Qua vài phút giao chiến với tên thủ lĩnh Vera đã thử toàn bộ chiêu số tấn công của mình, lúc này em lẩm bẩm;

“Không còn gì để thử nghiệm nữa rồi, nên kết liễu hắn thôi!”

Nói rồi Vera hóa thành tàng ảnh lao đi tít xa, gã thủ lĩnh chỉ nghĩ là Vera lùi ra xa để giảm nhiệt như mấy lần trước mà thôi, không nghĩ nhiều hắn lập tức lao tới muốn tiếp tục tấn công, lúc này hắn cảm thấy bản thân đang chiếm dần ưu thế. Đứng trên một mái nhà cao Vera mỉm cười nhìn tên thủ lĩnh đang lao lên, khi thân hình hắn đang ở giữa không trung Vera liền lướt nhanh tới. Thấy vậy gã thủ lĩnh vội vã đâm thương về phía trước nhưng chỉ sượt qua người Vera sau đó hắn nghe thấy tiếng nói;

“Mật Trảm.”

Một đường kiếm vô thanh vô tức lướt nhanh qua vùng chiến lực hộ thể đã bị đánh cho còn rất mỏng, khi tên thủ lĩnh vừa đáp chân đến mái nhà thì miệng hắn cũng phun ra một ngụm máu tươi, vùng sườn trái xuất hiện một vệt chém dài! Cả thân thể hắn không tự chủ được mà ngã khụy xuống hai tay cố gắng chống trên ngói đỡ cơ thể, từ xa thấy vậy tên phó thủ lĩnh cũng cả kinh sợ hãi. Vera thì đáp đất nhẹ nhàng rồi quay lại nhìn tên thủ lĩnh toàn thân đang run rẩy.

“Khá lắm tuyệt kỹ đánh lén này của mày rất lợi hại đấy, tao đã quá coi thường mày rồi.”

Nói rồi gã thủ lĩnh đứng dậy quay người lại nhìn xuống xa phía dưới thẳng vào thân ảnh Vera, tay cầm chắc thanh trường thương cả cơ thể hắn bộc phát ra luồng chiến lực mãnh liệt nóng cháy.

“Để tao cho mày thấy tuyệt kỹ được xếp bậc mà rất nhiều kẻ mạnh đã chết dưới chiêu này!”

Chiến lực đỏ rực bùng nổ lập tức cả thân thể gã thủ lĩnh lao vút về phía Vera, hắn chĩa mũi thanh trường thương về phía Vera rồi dồn toàn bộ chiến lực lên đó. Vera lúc này cũng đang bộc phát rất nhiều chiến lực, lưỡi kiếm và hai chân của em đều có chiến lực đậm đặc bao quanh. Cả hai bên đang kịch liệt dồn năng lượng cho sát chiêu cuối cùng này!



Khi sắp lao đến gần Vera gã thủ lĩnh phóng mạnh thanh trường thương về phía trước tạo ra một mũi thương bằng chiến lực màu đỏ đang bốc cháy. Vera cũng cầm theo thanh kiếm lao lên phía mũi thương kia, thân ảnh Vera di chuyển kéo theo rất nhiều đường kiếm ảo diệu bao quanh, sau đó Vera chém mạnh ra một đòn rất tinh diệu.

“Hỏa Liệt Kích!”

“Thập Nhị Thức Hợp Trảm!”

Đường kiếm ảo diệu của Vera kéo theo ảo ảnh vô số những kiếm quang va chạm với mũi thương sắc nhọn đang bừng cháy dữ dội, lực đạo bộc phát chiến lực bùng nổ, luồng khí hai bên đang triệt tiêu lẫn nhau. Gã thủ lĩnh bị lực phản chấn đẩy lùi lại vài bước, vết thương ở vùng sườn của hắn lại càng đau hơn khiến hắn nhăn nhó mặt lại. Vera bị đẩy văng đi khá xa em đạp mạnh chân vào tường một ngôi nhà rồi hóa thành tàng ảnh lao nhanh tới phía tên thủ lĩnh đang cố cầm máu vết thương!

Vì năng lượng trong không khí xung quanh đang rất hỗn loạn mù mịt nên khi vệt đen lao đến ngay trên đầu tên thủ lĩnh mới giật mình phát hiện, bản thân hắn cũng không nghĩ rằng Vera sau khi bị văng đi tít xa sẽ lại lao đến tấn công ngay vì lúc này chiến lực bên trong cả hai người đang rất nhộn nhạo. Thân ảnh Vera xuất hiện một cái chân liền tạo ra vô số tàng ảnh sút mạnh về phía đầu gã thủ lĩnh miệng em quát khẽ;

“Ảnh Chi Cước!”

Không kịp trở tay gã thủ lĩnh chỉ biết vội vận chuyển chiến lực tạo ra được một ít khí hộ thể trên vùng đầu, vô số cước trong một chiêu vụt mạnh vào đầu hắn khiến hắn bị hất văng đi xa tít đâm xuyên tường của một ngôi nhà. Thân thể gã thủ lĩnh nằm bất động máu từ phần đầu đang dần chảy ra, trên người hắn bị vô số thanh gỗ từ tường nhà rơi xuống đè.

Cảm nhận khí tức của gã thủ lĩnh đã không còn, Vera nhanh chóng uống vài viên thuốc hồi khí rồi quay đầu về một phía nhìn chằm chằm vào thân hình gầy yếu của tên phó thủ lĩnh. Thấy vậy hắn cảm thấy lạnh sống lưng nhưng cố nén lại rồi cầm chắc đôi dao găm lao đến chỗ Vera!. Truyện Quan Trường

Hóa thành tàng ảnh Vera lướt nhanh tới dùng cước pháp kết hợp kiếm pháp tấn công tên này liên tục, em cũng bất ngờ vì sự dũng cảm của gã này, hắn không chạy mà quết định lao lên chiến đấu với Vera. Thân hình tên phó thủ lĩnh này vì gầy còm nên né đòn cũng khá nhanh, thân pháp linh hoạt cộng với vũ khí nhẹ nhàng giúp hắn né được vài đòn hiểm của Vera, hắn đang cố gắng tấn công Vera để cầu may.

Bản thân tên phó thủ lĩnh này biết nếu bỏ chạy thì với tốc độ của Vera hắn sẽ chẳng thể thoát nổi, nên hắn liều chết chiến đấu cầu một đường sinh cơ. Hắn mong rằng sau trận chiến với gã thủ lĩnh thì Vera đã sắp kiệt sức, hắn chỉ cần cố gắng kéo dài thời gian đợi cho Vera kiệt sức là được, nhưng mọi chuyện không như hắn nghĩ. Vera không ngừng tấn công rất bá đạo, mỗi đòn đánh đều rất hiểm ác khiến hắn ngay từ đầu đã bị xuống thế hạ phong, hắn vừa cố né đòn vừa lẩm bẩm;

“Không... ta còn chưa muốn chết... ta chỉ mới vừa lên ‘Tinh Anh’ mà còn chưa kịp kiếm Nguyên tố chủng về luyện hóa nữa... sao lại thế này cơ chứ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.