Lập tức tên người máy màu bạc cao khoảng 2 mét tay cầm hai thanh kiếm lớn liền bước lên sàn đấu, thấy thân ảnh quen thuộc này Vera nhếch miệng cười rồi cảm thán;
“Lần trước khi nhìn thấy nó mình đã cảm thấy áp lực vì thực lực nghiền ép của nó, lúc đó đối với mình thì ‘Tinh Anh’ quả thực vô cùng khó xơi. Còn bây giờ nhìn lại thì mình lại thấy nó như một đống sắt vụn vô hại, thực lực của nó chắc ngang với mấy tên chỉ huy trong những băng sơn tặc mà mình tiêu diệt, có khi còn yếu hơn vì nó chỉ là robot, chiến lực cũng hư ảo không tinh thuần như con người.”
Hai mắt tên người máy sáng lên liền lập tức lao tới tấn công Vera tới tấp, Vera thản nhiên né đòn rồi nhìn vào động tác của nó mà lắc đầu vì kĩ thuật kiếm pháp quá kém, để con robot này cầm kiếm chiến đấu quả là làm nhục thanh kiếm. Sau vài giây chơi đùa Vera liền lấy ra thanh kiếm rồi vẽ ra một đường kiếm hoàn mĩ tuyệt đẹp chém bay đầu tên người máy trong chớp mắt.
Cất thanh kiếm đi Vera nhìn xuống cái xác con robot lẩm bẩm;
“Vốn không muốn dùng vũ khí chỉ để đánh bại mày nhưng tao muốn cho mày thấy kiếm pháp thực sự là như thế nào!”
Nói rồi Vera chậm rãi bước vào trong thang máy đi lên tầng 9. Ở ngoài tại khu vực văn phòng nơi theo dõi và kiểm tra quá trình leo tháp của các học viên, khi thấy Vera một đòn hạ được tên người máy tại tầng 8
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-hoi-chuyen-phan/2872956/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.