Vừa đi xuống Vera vừa nói; “Bên trên hầu như chỉ còn những nhóm người có thực lực mạnh nhất là còn sống và trốn đi được ra khỏi vùng trung tâm, thầy Bernard thì giết được một tên ‘Cao Thủ’, nhưng tên còn lại tuy thầy có thể dày xéo nhưng lại không thể giết được nên cũng đã rút đi. Cô Xavia với kẻ tên Alva cũng đã kết thúc trận chiến, giờ đây toàn bộ khu trung tâm này chỉ còn hai chúng ta thôi đó!”
“Thế càng yên tĩnh chứ sao, cứ tiếp tục đi xuống nữa đi rồi nhóc sẽ biết thế nào mới là kho báu thực sự!”
Nhìn thấy vẻ thần bí trong lời nói của Bevis, Vera cũng cảm thấy tò mò và mong chờ, hai người cứ bước theo từng bậc thang xuống sâu phía dưới. Sau gần 10 phút thì họ cũng đi tới một cánh cửa lớn, Vera lại tiếp tục dùng tấm thẻ đen để ra lệnh cho cánh cửa đó mở ra, khi cánh cửa đang dần dần mở thì Bevis giơ hai tay hướng vào bên trong rồi cười nói; “Chào mừng nhóc đến với thế giới của vàng!”
Cánh cửa mở ra hẳn, ánh sánh vàng óng ánh liền phát ra sáng chói, vừa đi vào bên trong thì đập vào mắt Vera là cả một núi vàng to lớn và hoành tráng! Thỏi vàng, đồ trang sức vàng, các đồ vật vàng, vũ khí vàng, tất cả mọi thứ đều được làm từ vàng nguyên chất. Bevis cười lên như được mùa rồi liền chạy vào nằm lăn lóc trên đống vàng, lăn qua lăn lại một hồi rồi anh ta moi móc từ đống vàng đó ra được một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-hoi-chuyen-phan/2872898/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.