Gần một tuần sau cả ngôi miếu khổng lồ bỗng nhiên rung chấn dữ dội, mặt đất xung quanh nơi đó cách vài km cũng không khỏi rung theo, lúc này tại nơi đây cơ hồ như một thế giới rung chấn vậy.
Sâu bên trong ngôi miếu thân hình Vera vẫn đang bất tỉnh, tuy nằm tại đây đã mấy ngày nhưng trông da mặt em vẫn hồng hào, da thịt thì trắng nõn không chút tổn hại gì, cả thân thể vẫn vô cùng đầy đặn và quyến rũ.
“Không ổn, nơi chết tiệt này sắp sập rồi!”
Bevis liền chạy tới bế Vera lên rồi nhanh chóng nhảy lên rời khỏi ngôi miếu, rung chấn ngày càng dữ dội hơn sau vài phút thì cả ngôi miếu đã sụp đổ. Khi rung chấn kết thúc khoảng vài tiếng thì đã có rất nhiều người của các thế lực tới đây do thám, ai nấy đều bất ngờ với đống phế tích do ngôi miếu sụp đổ xuống mà hình thành.
Tại một nơi cách đó rất xa, trong một căn phòng sa hoa lộng lẫy, trên một chiếc giường lớn êm ả, thân ảnh một thiếu nữ với dung nhau xinh đẹp động lòng người đang say giấc trên đó. Bevis chống tay vào má ngồi trên chiếc sofa ngắm nhìn Vera đang ngủ rồi lẩm bẩm; “Đã qua một đêm rồi mà sao mình vẫn chưa cảm thấy chán, đúng là sắc đẹp của cô bé có sức hút thật đấy.”
Thở dài anh ta nghĩ; “Nếu hồi đó mình mang theo ‘ngôi nhà siêu cấp ngầu lòi’ thì tốt biết mấy, giờ có thể nhốt cô bé vào trong lồng kính rồi trưng bày trong nhà để ngắm mỗi ngày!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-hoi-chuyen-phan/2872892/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.