Trời mới tờ mờ sáng, bên ngoài có tiếng chó sủa hai ba tiếng, Tô Khuynh chạy nhanh ra cửa.
Vừa tỉnh ngủ nên mặt mũi hồng hồng, ửng trên khuôn mặt trắng trẻo, giống như quét lớp son nhàn nhạt.
Sáng sớm, trên mặt hồ nổi lên một tầng sương mù, Tô Khuynh xuất phát sớm hơn gần nửa canh giờ, lúc đến bờ hồ thì trong làn sương hiện lên hai bóng dáng mông lung.
Một người trong đó thấy cô đến, chỉ chỉ vào cô, người kế bên quay đầu lại, trên người khoác làn sương sớm nhìn cô, xem xem cô có chạy hay không.
Thuyền sẽ chạy vào đầu giờ ngọ, khi tiếng còi hơi vang lên, nhà họ Diệp trấn nhỏ sẽ chia năm xẻ bảy, như sương bay lên trời.
Tô Khuynh đứng trước mặt Diệp Cầm, thấy trong lòng Diệp Cầm là một cái túi giấy đầy ắp, cô vội lấy ra mười mấy cái hà bao, xoay người nhét cho Giả Tam: "Nếu ngủ không được thì quải một cái."
Một mùi hương thơm ngát trộn lẫn từ hương hoa thảo dược, Giả Tam thấy mấy cái túi hương kia đều đầu thừa đuôi thẹo, chắc là thức suốt đêm để làm. Đây là vải của trấn nhỏ, hương thảo trấn nhỏ, cô gái của trấn nhỏ. wattpad_tichha_
Tô Khuynh thấy mắt hắn đỏ ngầu nên không nói chuyện với hắn. Vừa xoay người thì bất thình lình bị nhét cho cái túi lớn, theo bản năng cô nâng lên, nặng trịch. Là một cái túi giấy mang theo mùi thơm ngọt ngào xông lên chóp mũi.
Một chiếc bóng bao phủ lên người cô, Diệp Cầm đứng thẳng tắp, ngón tay với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-ham-cuong-che/2617440/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.