Chữa trị tốt vết thương xong, Lucia định mở miệng gọi hắn, “A….” Vừa mở miệng ra mới nhớ hình như từ lúc thấy nhân vật chính, mình liền tận sức chữa thương cho hắn, thế cho nên đã quên hỏi tên của hắn, tuy rằng bản thân đã sớm biết tên của nhân vật chính, hơn nữa còn nhớ thương người này những mười mấy năm, nhưng không thể để nhân vật chính biết a, may mắn, còn chưa nói ra. 
Thấy nhân vật chính quay đầu nghi hoặc, Lucia cũng đổ mồ hôi lạnh, vội vàng sửa lại lời nói: “A, ta còn chưa có hỏi tên của ngươi là gì đâu.” 
Tuy rằng không nhìn thấy, nhưng trực giác của Arnold nói rằng câu trước của người này không phải như vậy, trong lòng âm thầm nhớ kỹ chuyện này, về sau cuối cùng sẽ có cơ hội để biết vừa rồi đến cùng cậu định nói cái gì, “Arnold.” 
Đối với câu trả lời ngắn gọn của nhân vật chính hiện tại, trong lòng Lucia cảm thán thật không hổ là người đàn ông sẽ xưng bá thế giới sau này, thì ra lúc còn nhỏ đã cuồng duệ khốc bá như vậy, có điều như vậy cũng rất khả ái a, Lucia đúng lúc thu hồi suy nghĩ sâu xa cùng nội tâm đã có chút nhộn nhạo của mình. 
Chú ý tới đống hỗn độn trên người nhân vật chính, cúi đầu xem chính mình, không ngoài dự kiến, cổ tay áo vốn màu trắng hiện tại có một dấu tay màu đen nho nhỏ, trước ngực cũng có vết bẩn màu xám, Lucia mắc bệnh sạch sẽ nhíu nhíu mày, “Arnold, đi theo ta.” Nói xong liền dắt tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-giao-hoang-tim-chet-su/1934350/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.