Lucia buông tay Arnold, đi ra từ phía sau bọn Kỵ Sĩ, khuôn mặt tuấn mỹ tinh xảo không khiến ánh mắt của những người đó có một chút biến hóa. Đối mặt với người nhìn qua rất quen thuộc kia, Lucia thoáng nhăn mày, hỏi: “Ngươi là con trai trấn trưởng?” 
Người thủ lĩnh nghe Lucia nói, trong nháy mắt biểu tình kinh hỉ hiện lên trên gương mặt thanh tú, hai mắt nhìn Lucia, sau đó tiến lên một bước, giọng kích động hỏi: “Ngài quen biết cha ta?” 
Biểu tình trên mặt người thanh niên có thể nói là không hề có sơ hở, nhưng Lucia cũng không dám khinh thường, cậu cẩn thận lui về sau một bước, sau đó lấy pháp trượng từ trong không gian ra, trên mặt lại mang tươi cười ôn nhu ấm áp, đáp: “Đúng vậy, trước khi chúng ta lên núi có thấy trấn trưởng, ông ấy rất nhớ ngươi.” Nói đến trấn trưởng, lại nhìn người thanh niên trước mặt, tâm tình của Lucia không khỏi có chút trầm trọng. 
Lúc này trời đã sắp tối, ánh chiều tà còn lại ẩn ẩn chiếu lên người mọi người, gió lạnh trên núi lúc này cũng bắt đầu triễn lãm uy lực của nó. Đứng đón gió, từng sợi tóc màu vàng ở phía sau người bay múa, Lucia đã sớm cởi áo choàng bên ngoài bị gió thổi qua, không khỏi lặng lẽ nổi da gà. 
Cơ hồ ngay lúc cậu vừa cảm thấy lạnh, trên người liền có thêm một cái áo choàng, buông mi liền thấy, là áo choàng màu đen đang mặc của Arnold, chóp mũi phảng phất còn có thể ngửi thấy mùi tinh ngọt thản nhiên từ trên quần áo, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-giao-hoang-tim-chet-su/1934280/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.