Đến bên người Arnold, trên tay hắn là một dây leo phổ thông, chú ý tới ánh mắt mang ý hỏi của Lucia khi nhìn cái dây leo, Arnold vuốt ve dây leo màu lục trong lòng bàn tay, cười khẽ, giải thích: “Anh, nhìn qua dây này cũng giống mấy cái dây leo bình thường khác, nhưng lúc sờ lên thì lại không có cảm giác như khi sờ lên một cái dây leo.” Đưa dây leo trong tay tới trước mặt Lucia, “Anh, ngươi sờ thử xem.” 
Lucia nhận dây leo trên tay Arnold, sờ sờ cẩn thận, đúng là xúc cảm rất kỳ quái, không phải cảm giác khi sờ phải thực vật, ngược lại lại có cảm giác như sờ lên một sợi dây thừng, tầm mắt chuyển từ dây leo sang trên người Arnold, Lucia khen ngợi: “Em làm rất tốt.” Có thể chú ý tới một điểm khác biệt rất nhỏ như vậy, lực quan sát của Arnold thật sự rất tốt. 
Arnold hưởng thụ khích lệ của anh, cười đến chẳng thấy mắt đâu. Sandy đứng ở một bên, ánh mắt thất lạc và ảo não nhìn dây leo trong tay Lucia, rõ ràng anh là người xem xét bên đó trước, nhưng làm sao lại không phát hiện được cái dây leo kia không tầm thường. 
Đầu tiên, Lucia tính thử kéo nhẹ nhàng cái gọi là ‘dây leo’ này, nhưng vẫn chưa có chuyện lạ gì xảy ra, lúc cậu đang định để mọi người lui ra phía sau, sau đó dùng lực mạnh hơn một chút để thử, thì Sandy đi tới, lấy ‘dây leo’ trong tay cậu đi, “Thánh Tử đại nhân, xin ngài hãy để thần thử.” 
Nhìn ánh mắt kiên trì của Sandy, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-giao-hoang-tim-chet-su/1934274/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.