“Người đẹp Lucia.” Người còn chưa tới, giọng nói đã bay vào trong tai Lucia rồi.
Theo tiếng nhìn lại, quả nhiên là cái tên Alvis kia, cùng một hàm răng trắng lóa sắp làm mù mắt cậu. Lucia tương đối không có biện pháp với loại người nhiệt tình như Alvis, chỉ có thể cứng ngắc đem cái chân vốn chuẩn bị bước về phía trước chuyển sang phương hướng khác, hơi bất đắc dĩ mở miệng, “Alvis.”
Alvis hai ba bước liền đi tới bên người Lucia, trưng gương mặt tươi cười hô: “Lucia thân ái, chúng ta thật đúng là có duyên, ngươi xem, một cái yến hội tùy tiện đều có thể gặp nhau.” Nói xong như cảm giác mình nói rất có đạo lý, còn gật gật đầu nữa.
Có duyên cái gì, tuyệt đối là nghiệt duyên thì có. “Ta nhớ rõ phu nhân Bá Tước hình như là em gái của mẹ ngươi đó.” Lucia cười đáp trả lại một cậu, ngụ ý là gặp ngươi tại yến hội này một chút cũng không trùng hợp.
Nhưng điều làm Lucia kinh ngạc là, nghe cậu trào phúng như thế, Alvis chẳng những không nổi giận hay buồn bực, ngược lại còn cười càng thêm sáng lạn, ngay cả khóe mắt đều vui sướng cong lên. Lucia âm thầm hoài nghi liệu Alvis có máu M trong người hay không, nếu không thì vì sao đã biết rõ cậu không thích y, mà còn thích chạy về phía cậu, bị cậu đả kích còn cười rạng rỡ vui vẻ đến như vậy.
Đương nhiên Alvis vui vẻ rồi, tuy chính bản thân Lucia không phát hiện, nhưng mỗi lần cậu đối mặt với y thì không còn mang dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-giao-hoang-tim-chet-su/1934257/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.