Arnold dễ dàng nhận ra tâm tình suy sụp cùng tự trách của anh, hắn từ phía sau, thò tay kéo người vào trong lòng. Khóe mắt khẽ liếc qua cái xác nổi bồng bềnh trên mặt nước, băng lãnh thấu xương.
“Anh, không phải là lỗi của anh.” Hắn nhẹ nhàng nói bên tai Lucia.
Lucia ngửa người ra sau, tựa vào lồng ngực ấm áp kiên cố của Arnold, từ tiếp xúc thân thể mà hấp thu độ ấm trên người hắn. Cậu gật đầu, rầu rĩ giải thích: “Ta không cho rằng đó là lỗi của ta, ta chỉ đơn thuần thấy khó chịu mà thôi.”
Arnold càng ôm chặt người hơn, không nói gì.
Hai người cứ lẳng lặng ôm nhau một hồi. Lucia đứng thẳng người lại, cuối cùng, nhìn thoáng qua gương mặt trắng bệch của Martin, xoay người kéo Arnold ra khỏi thủy lao. Martin cùng những người đã chết ở Rostock, nhất định phải lấy mạng của cái tên pháp sư hắc ám kia để đền lại.
Nhoáng cái, nửa tháng đã trôi qua.
Ánh mặt trời thông qua cửa sổ năm màu, chiếu vào trong Thần Điện, phản chiếu thành những tia sáng đẹp mắt, nhưng lúc này, mọi người trong Thần Điện đều không có tâm tình để thưởng thức.
Trên đỉnh cao, Cassandra mỉm cười mang vương miện cùng dải lụa đặc trưng của Giáo Hoàng cho Lucia, cuối cùng, lấy cây pháp trượng tượng trưng cho quyền lực của Giáo Hoàng từ tay vị giáo chủ bên cạnh, thận trọng giao phó lên trên tay Lucia.
“Dưới sự chứng kiến của thần Quang Minh, Lucia Brenda trở thành Giáo Hoàng đời tiếp theo, dẫn dắt cách tín đồ thành kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-giao-hoang-tim-chet-su/1934234/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.