Chương trước
Chương sau
Đường Nguyệt có chút kinh hoảng từ trên ghế đứng lên, “Kỳ đại sư, ngại quá, tôi trì hoãn thời gian của ngài lâu như vậy.”
“Không có việc gì, hôm nay cô có duyên với tôi, cho nên hôm nay tôi chỉ làm ăn với cô thôi.” Kỳ đại sư cười đứng lên, nói với người đàn ông phía sau cô, “Hôm nay tan làm sớm như vậy?”
“Muốn cùng ăn cơm với em, cho nên không có lòng dạ làm việc.”
Nghe người đàn ông này trả lời, Đường Nguyệt cảm thấy Kỳ đại sư với người đàn ông này, dường như có chút quái quái.
Có điều cô không phải người thích thám thính riêng tư của người khác, cho nên nói với Kỳ đại sư: “Kỳ đại sư, tôi cáo từ trước, đợi tin tốt của ngài.”
“Đi thong thả.”
Đường Nguyệt đi ra khỏi cửa tiệm lấy tên kỳ kỳ quái quái này, phát hiện trên cửa tiệm treo một tấm bảng lớn, phía trên viết bốn chữ: tạm dừng buôn bán.
Hóa ra thật sự chỉ tiếp đãi một người khách là cô.
Chỉ là cho tới tận trưa, vị Kỳ đại sư đó chỉ lấy của cô năm trăm, ở loại địa phương tấc đất tấc vàng này, mở một cửa tiệm lớn như vậy, trang hoàng xa xỉ như vậy, cho tới trưa chỉ lấy năm trăm, đây là đùa giỡn đi?
Gió lạnh vừa thổi qua, cô mới nhớ tới mình quên lấy ô che, đang chuẩn bị quay đầu lại, thanh niên tóc vàng vừa rồi tiếp đãi cô liền cầm ô đi ra: “Vị nữ sĩ này, ô của ngài.”
“Cám ơn.” Đường Nguyệt tiếp nhận ô, nói một tiếng cám ơn với thanh niên đó.
Cô đi không được mấy bước, liền nhìn thấy ba chiếc xe đỗ ở cửa tiệm, chiếc rẻ nhất là Audi, giá trị trên hai ba trăm vạn, hai chiếc khâc là bản số lượng, giá cả ít nhất là tám số.
Nhà cô cũng coi là nhà có tiền, nhưng ba mẹ cô cũng bất quá là lái xe một hai trăm vạn, ngay cả chiếc Audi rẻ nhất đó cũng không sánh bằng.
Quả nhiên là thiếu gia nhà có tiền, đi ra trải nghiệm cuộc sống sao.
Trong lòng tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng mà theo bản năng, cô vẫn có loại tín nhiệm mù quáng với Kỳ đại sư kia, giống như chỉ cần cậu tới nhà cô xem phong thuỷ, là cô có thể thoát khỏi cảnh khốn đốn hiện tại.
Không biết đi về phía trước đã bao lâu, cô nhìn thấy một người đàn ông vẻ mặt tiều tụy chạy tới, “Nguyệt Nguyệt, em không sao chứ?!”
Đường Nguyệt nhìn chồng mình, siết chặt lá bùa trong túi áo khoác, hốc mắt đỏ ửng, nhỏ giọng nói: “Xin lỗi, em làm anh lo lắng.”
“Em không có việc gì là tốt rồi, ” người đàn ông thở phào một hơi, thấy cô không có phát hỏa với mình nữa, trên mặt mang theo vài phần vui mừng, “Bên ngoài lạnh lẽo, chúng ta lên xe lại nói.”
Bên trong xe bật khúc nhạc bình tâm tĩnh khí, Đường Nguyệt nắm lá bùa, cảm thấy lòng mình cũng từng chút từng chút yên tĩnh trở lại.
“Buổi sáng em đi đâu vậy, anh gọi điện thoại cho em cũng gọi không được, ” người đàn ông thấy tâm tình cô dường như khá hơn nhiều, liền cẩn thận hỏi, “Có chuyện gì đừng giấu ở trong lòng, chúng ta cùng nhau đối mặt có được không?”
“Em…” Đường Nguyệt chợt nhớ tới chồng mình là một người theo chủ nghĩa duy vật, cũng không tin xem bói xem phong thủy, “Em tìm chỗ ngồi một chút, gặp một vị cao nhân.”
“Cao nhân?” Người đàn ông nhíu mày, nhưng mà hắn nhìn thấy vẻ mặt vợ thả lỏng rất nhiều, nên nuốt lời chưa nói ra khỏi miệng trở vào, “Vậy rất tốt.”
Nhìn người chồng thờ phụng chủ nghĩa duy vật, bởi vì cô nói mấy câu, liền nơi chốn nhường nhịn cô, trong lòng Đường Nguyệt càng vô hạn áy náy, đến tột cùng là cô xảy ra chuyện gì, tại sao có thể đối xử với người yêu cô như vậy?
“Mấy ngày nay chúng ta không ở nhà có được không?”
Người đàn ông không chút do dự gật đầu: “Được, anh lập tức đi đặt khách sạn.”
Người đàn ông họ Cao, người ngoài đều gọi hắn là Cao tiên sinh.
Vợ chồng hai người ở lại hai ngày trong khách sạn, hai người dường như lại về thời kì tình yêu cuồng nhiệt, như keo như sơn, nhu tình tràn đầy.
Sang buổi sáng ngày thứ ba, Cao tiên sinh nghe vợ nói, đại sư cô gặp được nói hôm nay là ngày lành, có thể đến nhà xem phong thuỷ.
“Anh đi cùng em, ” Cao tiên sinh lo lắng đại sư này là kẻ lừa đảo, vợ một mình ở nhà tiếp đãi, hắn cũng lo lắng, “Nếu có chuyện gì, anh cũng có thể hỗ trợ.”
Đường Nguyệt biết chồng đang lo lắng cái gì, vì thế gật gật đầu.
Cao tiên sinh cho rằng cao nhân trong miệng vợ, nhất định là một ông già thoạt nhìn tiên khí phiêu phiêu, nào biết hắn chờ được chính là một công tử ca trẻ tuổi ngồi xe hiệu, mang bảo tiêu, mang tài xế, trong nháy mắt thấy rõ diện mạo đối phương, Cao tiên sinh thậm chí hoài nghi, Kỳ đại sư này là tới đùa vợ hắn.
Có điều chỉ cần Nguyệt Nguyệt vui vẻ, dù người này thật sự là kẻ lừa đảo, hắn cũng nhận.
Kẻ lừa đảo nhiều nhất cũng chỉ lừa đi một ít tiền, nhưng mà tâm tình tốt của Nguyệt Nguyệt thì tiền không đổi được. Hắn nghĩ nếu Nguyệt Nguyệt còn tiếp tục duy trì loại cảm xúc này, người khẳng định sẽ sụp đổ.
“Kỳ đại sư!” Chỉnh lý xong tất cả cảm xúc, Cao tiên sinh chủ động bắt tay Kỳ Yến, “Cô nhà gần đây cảm xúc vẫn luôn không tốt, cho nên liền nhờ Kỳ đại sư.”
“Tiên sinh không cần phải khách khí, đây là công việc của tôi.” Kỳ Yến nhìn bề ngoài căn biệt thự này, vấn đề cũng không lớn, chỉ là vườn hoa trong sân dường như có một đoạn thời gian không cắt tỉa, thoạt nhìn có chút hoang vu.
“Hai người ở trong xe chờ tôi, ” Kỳ Yến quay đầu nói với Hoàng Hà và tiểu Dương, “Chuyện không lớn, không cần quá nhiều người đi vào.”
“Được rồi.” Tiểu Dương lúc này liền ngoan ngoãn về trong xe, Hoàng Hà thấy thế cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cùng ngồi trở về.
Cao tiên sinh nghe Kỳ đại sư nói đây là việc nhỏ, trong lòng có chút kinh ngạc, tiểu khu thường xuyên phát một ít sổ tay phản phong kiến mê tín, trong đó có một cái chính là, những kẻ lừa đảo phong thuỷ thích đem chuyện nói càng nghiêm trọng càng tốt, giống như không tin liền cửa nát nhà tan, con cháu đoạn tuyệt, nhưng Kỳ đại sư này dường như có chút không đi theo lối thường.
“Mời vào!”
Cao tiên sinh và Đường Nguyệt mở cửa ra, dẫn Kỳ Yến vào cửa.
Căn nhà này cũng không lớn, có điều trang hoàng thực ấm áp, nhìn ra là một căn nhà cho vợ chồng tân hôn.
“Nhà tổng cộng hơn một trăm tám mươi thước vuông, vườn hoa bên ngoài và ban công lầu hai đều là diện tích bên khai phá đưa tặng, ” Cao tiên sinh dẫn Kỳ Yến đi thăm nhà, “Sau khi chúng tôi kết hôn mới dọn vào, cho nên có vài vật gia dụng còn chưa đồng đều hết.”
Kỳ Yến an tĩnh nghe Cao tiên sinh giới thiệu, khi cậu đi ngang qua một căn phòng, bước chân dừng lại: “Phòng này là cho ai ở?”
“Đây là một căn phòng cho khách, có điều chúng tôi tính toán chờ có con, liền cải tạo nó thành một phòng game, ” Cao tiên sinh thấy Kỳ Yến phá lệ chú ý căn phòng này, liền mở đèn trong phòng lên, cho Kỳ Yến nhìn rõ ràng hơn, “Căn phòng này có cái gì không đúng sao?”
“Căn phòng khách này, có người đến ở rồi à?” Kỳ Yến đi vào phòng, nhìn bức tranh phong cảnh treo trên tường, “Bình thường phòng là hai người tự quét tước hả?”
“Hai chúng tôi đều có công việc của mình, cho nên mỗi tuần sẽ mời người làm theo thời gian đến, ” Cao tiên sinh thấy Kỳ Yến nhìn chằm chằm một bức tranh, “Bức tranh này có gì không đúng ư?”
“Ừm…” Kỳ Yến sờ sờ cằm, “Đây là hai người tự mua sao?”
“Không, đây là người bên nhà mẹ đẻ Nguyệt Nguyệt đưa, ” Cao tiên sinh cười giải thích, “Nghe nói là mua ở một giáo đường rất có tiếng gần đó, có thể phù hộ người nhà bình an.”
Tác phẩm này vẽ cũng không tệ lắm, nhưng mà hai vợ chồng bọn họ đều không thích treo tranh trong phòng ngủ, cho nên liền treo bức tranh này ở phòng khách.
“Đường tiểu thư, tôi có thể gỡ bức tranh này xuống xem hay không.”
Đường Nguyệt liên tục gật đầu: “Đại sư xin ngài cứ tự nhiên.”
“Để tôi là được.” Cao tiên sinh vài bước tiến lên, lấy ghế lót chân, lấy bức tranh xuống.
Kỳ Yến tiếp nhận bức tranh, không có nhìn nội dung tranh, mà là trực tiếp lật đến mặt trái, mặt trái trống rỗng, khung tranh được khảm thực tốt, mặc cho ai thoạt nhìn, cũng cảm thấy đây là một thứ đáng giá.
Gõ gõ mặt trái bức tranh, Kỳ Yến dùng tay tách một chút, khung tranh không kéo xuống được.
Cậu giao bức tranh cho Cao tiên sinh, “Tôi hoài nghi bên trong có thứ gì đó, muốn mở ra xem hay không.”
“Để tôi!” Còn không đợi Cao tiên sinh phản ứng, Đường Nguyệt liền muốn đoạt bức tranh lại, nhưng mà lại bị Kỳ Yến một phen ngăn cản, “Thứ này để cho Cao tiên sinh làm tương đối tốt hơn.”
Cao tiên sinh thấy vẻ mặt Kỳ đại sư này nghiêm túc như thế, trong lòng nhịn không được cũng nghi ngờ, lập tức cầm công cụ lại đây, mở bức tranh này ra.
Khiến hắn không ngờ chính là, bức tranh lại là tường kép, bên trong kẹp một tờ giấy vàng mỏng manh.
Dù Cao tiên sinh là người theo chủ nghĩa duy vật, hắn cũng nhận ra lá bùa này là đồ vật đặc hữu của Hoa Hạ, giáo đường nước ngoài không vẽ ra được.
“Nhanh ném!” Đường Nguyệt âm thanh sắc nhọn nói, “Ném!”
Nhìn tới lá bùa này, cảm giác phiền muộn trong lòng cô lần thứ hai dâng lên, ý thức được loại đồ vật này không thích hợp, Đường Nguyệt đẩy tay chồng ra, không cho hắn đụng vào cái thứ thoạt nhìn không đúng lắm này nữa.
Kỳ Yến nhìn thứ này, nhớ tới lời Cao tiên sinh nói, đây là thân thích bên nhà mẹ đẻ Đường Nguyệt đưa, nhịn không được thở dài một tiếng, vươn tay nhặt tờ giấy vàng trên mặt đất lên, đưa tay vuốt vuốt, tờ giấy vàng đó liền biến thành bột phấn.
“Kỳ đại sư, đây là thứ gì?” Trong nháy mắt lá bùa hóa thành bột phấn, Đường Nguyệt cảm thấy tảng đá lớn đặt ở trong lòng, cứ như vậy biến mất, cả người đều thoải mái lên, “Vì sao… trong bức tranh này lại có thứ kỳ quái đó.”
Kỳ Yến cười cười: “Đây là một lá bùa nguyền rủa, đặt ở trong nhà, sẽ gia đình không yên. Ở thời đại máy móc không phát đạt, rất nhiều đồ vật đều phải dựa vào tay thợ thủ công tự chế tác, thợ thủ công chính là dùng loại thủ đoạn này, để nguyền rủa gia chủ không đủ tôn kính với bọn họ.”
Đường Nguyệt ngơ ngẩn, một lúc lâu mới nói: “Vì sao bọn họ phải làm như vậy.”
Kỳ Yến không trả lời cô vấn đề này, cũng không đáp được.
Người thân, vốn phải là người thân cận. Chỉ là khi dục vọng trong lòng người càng lúc càng lớn, tài phú có được không ngang nhau, người thân bạn bè cũng có khả năng biến thành kẻ thù căm hận.
Đây là chỗ âm u trong lòng người. Giống như cha mẹ của mẹ cậu, ai có thể nghĩ ra, bọn họ có thể vì cháu nội mình, mà bán đi cháu ngoại mình?
Nhân tính có bao nhiêu thiện, nhân tính có bao nhiêu ác?
Ngày thứ ba sau khi Kỳ Yến trở về, nhận được một khoản phí cảm ơn Đường Nguyệt gửi tới, cùng với giải thích.
Cô nói, nhà chú của cô cho rằng đây là dùng để cầu phúc, cho nên mới đặt ở bên trong.
Lý do này là thật hay là giả, Kỳ Yến đã không còn quan tâm nữa, cậu chỉ hồi âm cho đối phương một tin.
Chúc mừng cô.
Đại khái Đường Nguyệt còn không biết, đứa bé của cô đã ở trong bụng cô.
Có lẽ là vì đứa bé sắp đến, cho nên cô mới đi tới trước cửa tiệm của cậu.
Cậu không nỡ để đứa bé này chết trong bụng, lại thêm người phụ nữ này vốn là người phẩm tính chính trực, cho nên cậu mới nguyện ý ra tay giúp cô.
Đây đại khái chính là một mối thiện duyên.
Nhân tiểu quỷ đại, có lẽ là đứa nhỏ chưa sinh ra này đang phù hộ mẹ, cũng nói không chừng đâu?
Hết chương 154
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.