Khi thân thể người xuất hiện cực độ thống khổ, thì trên thực tế hôn mê là hành vi trốn tránh đối với đau đớn của đại não. Từ sau khi Kỳ Yến tỉnh lại, thường thường lúc ngủ lúc tỉnh trong phòng săn sóc đặc biệt. Bởi vì quốc gia và Sầm gia đều đang quan tâm tới thương thế của cậu, cho nên nhân viên y tế phá lệ dụng tâm, cậu khôi phục tương đối nhanh. Đặc biệt là miệng vết thương thật nhỏ trên mặt, trên cơ bản đã khỏi hẳn. Thảm nhất chính là mười ngón và cánh tay cậu, bởi vì miệng vết thương tương đối sâu, cho nên sau khi cậu có thể ăn cơm bình thường, dẫn đến ăn cơm đi vệ sinh đều thực không tiện. Mặc dù có nhân viên hộ lý tận chức tận trách, nhưng mà Kỳ Yến vẫn cảm thấy có chút không được tự nhiên. Trên thực tế Kỳ Yến cũng không biết, cứu được cậu đã có thể coi như là kỳ tích trong y học rồi, cuối cùng chỉ có thể quy kết là dục vọng cầu sinh mạnh, với lại ông trời có đức hiếu sinh, không đành lòng khiến anh hùng trả giá vì đất nước thảm thiết chết đi. Mỗi ngày tiểu tổ đặc biệt đều sẽ an bài người tới đây thăm cậu, không bởi vì Kỳ Yến bị thương nặng liền qua sông đoạn cầu, ngược lại thái độ đối với cậu càng thêm kính sợ, chỉ thiếu nước mang cậu lên cúng thôi. Tám vị đại sư khác cũng tạm thời tĩnh dưỡng trong phòng bệnh, bọn họ còn thường thường tới đây nhìn cậu một cái, ngược lại có vài phần ý tứ bạn bè vong niên với cậu (bạn vong niên: bạn chênh lệch về tuổi tác, nhưng thân thiết, đồng cảm với nhau như bạn bè cùng trang lứa). Còn có Sầm Bách Hạc, mỗi ngày kiên trì mặc trang phục vô khuẩn vào phòng nhìn cậu ba lượt, mỗi lần hắn vào cũng không nói nhiều lắm, phần lớn thời điểm chỉ ngồi an tĩnh, ngẫu nhiên đút cậu ăn cơm, giúp đỡ cậu đi WC linh tinh, làm bạn bè làm được đến mức này, Kỳ Yến cảm thấy cho dù là anh em ruột, cũng không gì hơn cái này, tuy rằng cậu không có anh em ruột để lấy ra so sánh. Cậu ở phòng săn sóc đặc biệt hơn nửa tháng, rốt cuộc chuyển đến phòng bệnh cao cấp bình thường, hiện tại vết thương đã không còn đau, nhưng mà lại rất ngứa, ngứa đến mức cậu hận không thể vươn tay đi gãi. “Em đừng gãi, ” Sầm Bách Hạc thấy Tiền Tiền muốn bắt lấy cánh tay, vội ngăn cản tay cậu, đứng dậy cầm lấy thuốc mỡ trên bàn, “Tôi giúp em bôi chút thuốc, tất sẽ không ngứa nữa.” Kỳ Yến hừ hừ hai tiếng, ghé vào trên giường hữu khí vô lực nói: “Không biết lúc nào tôi mới có thể xuất viện, bánh trung thu năm nay có ra loại mới không?” “Trung thu hàng năm đều sẽ cho ra loại bánh trung thu mới, nhưng mà chân chính ăn ngon, vĩnh viễn chỉ có vài loại khẩu vị kia, ” Sầm Bách Hạc dùng muỗng nhỏ y tế nhẹ nhàng bôi thuốc mỡ lên vết thương, “Chờ vết thương của em tốt lên, tôi kêu đầu bếp trong nhà làm cho em ăn, khẩu vị gì cũng được.” “Đầu bếp nhà anh thật có khả năng, sao cái gì cũng biết, ” Kỳ Yến nhìn cánh tay mình, miệng vết thương đã kết vảy, có điều thoạt nhìn vẫn thực dữ tợn đáng sợ, “Khiến cho tôi cũng muốn mời một đầu bếp lợi hại như vậy.” “Một đầu bếp nào có thể biết nhiều như vậy, ” loại thuốc mỡ này là Lâm vu sư cố ý phối chế cho Kỳ Yến, màu xanh lá mạ trong suốt, còn mang theo một làn hương cỏ cây nhàn nhạt, sau khi dùng hiệu quả đặc biệt tốt, “Năm anh chị em chúng tôi khẩu vị khác biệt, lại thường thường về biệt thự lớn ở, cho nên trong nhà mời vài vị đầu bếp am hiểu những loại món ăn khác nhau.” “Có tiền thật tốt, ” mặt Kỳ Yến cọ cọ trên gối, thấy Sầm Bách Hạc đang cúi đầu thật cẩn thận bôi thuốc cho mình, nhịn không được nói: “Mấy người muốn nịnh bợ anh ở đế đô, nếu biết anh thường tự tay bôi thuốc cho tôi, nhất định đều sẽ chạy tới nịnh bợ tôi.” Sầm Bách Hạc nhẹ nhàng thổi thổi trên vết thương của cậu: “Sao đột nhiên nghĩ vậy?” “Dù sao tôi chính là nam nhân có thể xưng huynh gọi đệ với Sầm ngũ gia mà, ” Kỳ Yến cười hì hì nói, “Có điều người anh em là anh quả thật đủ nghĩa khí, mỗi ngày đều đi theo tôi, không thì tôi nằm ở nơi này cũng rất nhàm chán.” Sầm Bách Hạc thấp giọng cười cười, không nói gì thêm, đem thuốc mỡ để qua một bên, đứng dậy vào WC rửa tay. “Kỳ đại sư.” Hướng Cường gõ cửa đi vào phòng bệnh, nhìn một vòng trong phòng bệnh, “Sầm ngũ gia không ở đây à?” Đây thật đúng là rất hiếm có, mỗi lần hắn ta tới đây, đều có thể gặp được Sầm ngũ gia thần long thấy đầu không thấy đuôi trong lời đồn ở chỗ Kỳ đại sư. Bên ngoài đều nói vị Sầm ngũ gia này thân thể không tốt, tính cách quái dị, không thích thân cận với người khác, muốn khó ở chung bao nhiêu thì có bấy nhiêu khó ở chung. Nhưng mà từ sau khi hắn ta gặp Sầm ngũ gia người thật, mới biết được đồn đãi đều là không thể tin. Thân thể Sầm ngũ gia thoạt nhìn không có bệnh tật gì, xử sự cũng rất lễ phép, đối với người bạn là Kỳ đại sư thì lại càng tri kỷ, dáng vẻ không phải chịu không nổi giống như trong lời đồn. Thậm chí hắn hoài nghi, những người tung tin đồn sau lưng đó, là ghen tị Sầm ngũ gia gia thế tốt, bộ dạng tốt, năng lực mạnh, mới cố ý tung tin đồn phá hư thanh danh Sầm ngũ gia. “Mời ngồi, ” nhìn thấy Hướng Cường tiến vào, Kỳ Yến điều chỉnh một tư thế ngồi tương đối đứng đắn, “Hắn ở trong phòng tắm rửa tay.” Lúc này Hướng Cường mới nghe được hướng phòng tắm có tiếng nước, cười nói: “Hóa ra là như vậy.” Mới vừa nói xong, Sầm Bách Hạc liền từ trong phòng tắm đi ra, hắn ta lập tức từ trên ghế đứng lên, “Sầm tiên sinh, chào ngài.” “Chào anh, ” Sầm Bách Hạc gật gật đầu với hắn ta, “Anh ngồi đi, tôi đi ra ngoài gọi điện thoại.” Sầm ngũ gia người ta tri kỷ bao nhiêu, biết hắn ta có chuyện muốn nói với Kỳ đại sư, còn cố ý đem không gian tặng cho bọn họ. Mấy người bên ngoài nói Sầm ngũ gia thân thể suy yếu, tâm ngoan thủ lạt, thật sự là nói hươu nói vượn, bảo sao hay vậy. “Kỳ đại sư, thương tích của ngài thế nào?” “Khôi phục không tồi, chỉ là bác sĩ nói tôi mất máu quá nhiều, mỗi ngày gia tăng các loại dinh dưỡng cho tôi, ” vẻ mặt Kỳ Yến đau khổ, “Qua một đoạn thời gian hẳn là có thể xuất viện.” “Vẫn phải dưỡng nhiều một chút, như vậy chúng tôi cũng có thể yên tâm.” Hiện tại Hướng Cường nhớ tới tình huống lúc ấy, lòng vẫn còn sợ hãi như cũ, may mà Kỳ đại sư người hiền sẽ gặp lành, trong lòng hắn ta mới dễ chịu một chút. Tham dự trong sự kiện trấn Vương Hương lần này, Kỳ đại sư là trẻ tuổi nhất trong tất cả đại sư, hơn nữa lúc trước còn là hắn ta mời người đến, nếu Kỳ đại sư thật sự xảy ra vấn đề gì, có khả năng hắn ta sẽ áy náy cả đời. Lãnh đạo bên trên đã nói chuyện với mấy vị đại sư khác, biết chuyện lần này có thể thành công giải quyết, hoàn toàn dựa vào Kỳ đại sư tự mình hy sinh, cho nên vô cùng quan tâm tình huống thân thể của Kỳ đại sư, hơn nữa còn đưa văn kiện, yêu cầu khắp nơi cố gắng hết sức trị liệu cho Kỳ đại sư, hết thảy đều dựa theo tiêu chuẩn cao nhất đến an bài. “Đúng rồi, có chuyện tôi vẫn luôn muốn hỏi anh, ” Kỳ Yến nhìn Hướng Cường, “Tiền đại sư đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?” Trước đó Hướng Cường nói cho cậu biết, Tiền đại sư mất tích, nhưng mà cậu vẫn luôn hoài nghi cách nói này. “Tiền đại sư…” sắc mặt Hướng Cường có chút không dễ nhìn, “Trong chúng tôi hoài nghi, nguyên nhân chết của Ngụy đại sư vô cùng khả nghi, có khả năng liên quan tới Tiền đại sư.” Kỳ Yến nhíu mày: “Tiền đại sư kia đến tột cùng ở đâu?” “Trước đó Tiền đại sư vẫn luôn hôn mê ở bệnh viện, hai ngày trước mới vừa tỉnh lại, ” giọng điệu Hướng Cường có chút không tốt, “Ông ấy thừa nhận cái chết của Ngụy đại sư có liên quan tới ông ấy.” Cao nhân giới huyền thuật, phần lớn có thể che giấu tướng mạo mình, không cho người khác nhìn ra quỹ đạo cuộc đời mình. Nhưng dù cao nhân có thể làm cho tướng mạo mình gạt người, nhưng mà khí tức của bản thân lại không lừa được, ở trên người Tiền đại sư, Kỳ Yến từng nhìn thấy số mệnh màu đỏ, thậm chí còn nhìn thấy một tầng kim quang công đức mỏng manh, nhưng không nhìn thấy trên người ông có bất luận sát khí gì. Tiền đại sư tuyệt đối không phải vô duyên vô cớ ra tay đả thương người, trong đó khẳng định còn có vấn đề khác. “Tiền đại sư cũng không nói vì sao lại động thủ với Ngụy đại sư sao?” “Tiền đại sư nói, Ngụy đại sư ở sau lưng tính kế ông ấy, ông ấy mới có thể phản kích, ” Hướng Cường cười khổ, “Ngụy đại sư đã tạ thế, lời Tiền đại sư nói cũng chỉ là lời nói của một bên, cho nên cấp trên còn đang tra chuyện này.” “Từ góc độ bản thân tôi mà nói, tôi hy vọng Tiền đại sư nói đều là sự thật.” Tiền đại sư nhận chức cố vấn của tiểu tổ đặc biệt hơn mười năm, tuy rằng làm việc vô cùng tùy tính, nhưng mà đối với đám hậu bối bọn họ vẫn rất tốt, có đôi khi còn chỉ đạo bọn họ một ít huyền học, chỉ tiếc bọn họ không đủ thiên phú, thứ có thể học được vô cùng hữu hạn. Người của tiểu tổ đặc biệt có cảm tình với Tiền đại sư, nếu Tiền đại sư lừa bọn họ, nói lên Tiền đại sư có khả năng cấu kết với thế lực ngoại cảnh, tư liệu của tiểu tổ đặc biệt bọn họ mấy năm nay, cũng có khả năng bị tiết lộ ra ngoài, cái này sẽ gây ra hậu quả lớn bao nhiêu, bọn họ không dám tưởng tượng. “Không bằng tôi giúp anh tính một quẻ?” Kỳ Yến chợt nhớ tới, ba lượt xem bói tháng này của cậu còn chưa có dùng xong. Hiện tại cậu ở bệnh viện, cũng không tìm thấy đối tượng xem bói thích hợp, dứt khoát lấy Hướng Cường đến góp đủ số. “Được đó, được đó.” Người khác không biết, Hướng Cường thì rất rõ ràng, Kỳ đại sư xem bói vô cùng chuẩn, có thể làm cho Kỳ đại sư xem bói, vậy quả thực chính là cơ hội tốt khó được. Kỳ Yến nhìn tướng mạo Hướng Cường: “Quy củ của tôi hẳn là anh tương đối rõ ràng, năm trăm một lần, không trả giá cũng sẽ không nhân cơ hội tăng giá.” Hướng Cường không nói hai lời, lập tức thanh toán năm trăm cho Kỳ Yến, chỉ sợ mình đưa chậm, Kỳ đại sư liền thay đổi chủ ý. “Anh muốn tính cái gì?” Kỳ Yến ngồi dựa ở đầu giường, thay đổi một tư thế ngồi cho mình, khi nghiêng người nhìn Hướng Cường, Hướng Cường lại cảm nhận được một loại uy áp khó nói thành lời. “Tôi muốn tính xem lời Tiền đại sư nói là thật hay là giả, ” Hướng Cường chờ mong nhìn về phía Kỳ Yến, “Ngài có thể tính không?” Kỳ Yến không nói thẳng có thể hay không thể, chỉ cười nói: “Anh tùy tiện viết một chữ cho tôi.” Đây là muốn đoán chữ à? Trong lòng Hướng Cường tò mò, nhưng hắn biết quy củ, cho nên cũng không có hỏi nhiều, mà là thuận theo nội tâm mình, viết một chữ “hoài” (怀) “Chữ của anh không tồi, ” Kỳ Yến thuận miệng khen ngợi một câu, Hướng Cường có chút ngại ngùng sờ sờ lỗ tai. “Trái là tâm (忄),phải là không (不),cái này có nghĩa là trong lòng anh có hoài nghi, nhưng đối với chuyện Tiền đại sư sát hại Ngụy đại sư, thiên hướng Tiền đại sư vô tội.” Kỳ Yến cầm lấy tờ giấy viết chữ “hoài”, đối diện ngọn đèn nhìn thoáng qua, “Khi anh viết chữ sức lực thật lớn, thậm chí khi viết nét hoành (一) còn cắt qua giấy.” “Hoành không có đầu, nét hoành cắt qua của anh, nghĩa là chuyện sẽ có một ngày lộ đầu ra, ” Kỳ Yến buông tờ giấy xuống, “Chỉ cần có tâm, sẽ không có chuyện gì làm không được.” Hướng Cường nghe mà không hiểu ra sao: “Kỳ đại sư, lời ngài nói hình như tôi có chút không rõ. Không bằng ngài trực tiếp nói cho tôi biết, đến tột cùng lời Tiền đại sư nói là thật hay là giả đi?” “Hiện tại mọi người chủ yếu tra cái gì?” “Đang tra lời Tiền đại sư nói có phải là nói dối không.” “Đáp án không phải đã có sao?” Hướng Cường tội nghiệp nhìn Kỳ Yến: “Kỳ đại sư, đầu óc tôi có chút không đủ dùng, ngài lại nói trắng ra một chút đi.” “Bên phải chữ hoài là chữ gì?” “Không.” “A!” Hướng Cường mãnh liệt từ trên ghế đứng lên, “Ý của ngài là, Tiền đại sư không có gạt chúng tôi ư?” Kỳ Yến mỉm cười thần bí khó lường với hắn, không có phản bác kết luận mà Hướng Cường cho ra. “Kỳ đại sư, cám ơn ngài, tôi hiểu rồi!” Hướng Cường khom người với Kỳ Yến, xoay người kéo cửa phòng bệnh ra, vội vàng chạy ra ngoài, thiếu chút nữa còn đâm vào Sầm Bách Hạc đứng ở bên ngoài. Hắn ta nói một câu xin lỗi, sau đó giống như một trận gió chạy mất. Sầm Bách Hạc trở lại phòng bệnh, nhìn thấy một tờ giấy rớt dưới đất, xoay người nhặt lên nhìn thoáng qua, liền ném vào trong thùng rác bên cạnh. Kỳ Yến cười tủm tỉm nói: “Anh tới vừa lúc, mau giúp tôi một chuyện.” Hết chương 63
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]