Đi được một đoạn, Tĩnh Trưởng Lão bất chợt chắp tay sau lưng, giọng khàn nhưng rõ ràng, vang lên giữa lối đi yên tĩnh:
“Các ngươi đều là đệ tử mới nhập môn, vậy ta sẽ nói trước cho rõ… Ngoại môn của Dược Đan Môn tọa lạc phía sau nội môn. Cổng ngoài mà các ngươi đi qua trước kia chỉ là cổng phụ, dùng để tiếp nhận thí sinh và đệ tử mới.”
Ông hơi nghiêng người, ánh mắt quét qua từng người một:
“Ngoại môn được chia thành hai khu…!
Một bên nam – một bên nữ giới, do hai vị chấp sự khác nhau giám sát. Tuyệt đối không được tùy tiện bước vào khu của đối phương, nếu vi phạm… tự gánh hậu quả.”
Lời nói bình thản nhưng ẩn chứa uy lực khiến vài thí sinh vô thức rùng mình.
Tĩnh Trưởng Lão tiếp tục nói:
“Muốn tiến vào được nội môn… các ngươi phải đạt cảnh giới Luyện Khí tầng sáu, mới đủ điều kiện tham gia thí luyện. Thí luyện nội môn mỗi lăm năm sẽ tổ chức một lần, vậy nên số lượng đệ tử ngoại môn luôn đông… phần lớn đều tập hợp tại đó."
Ông dừng chân trước một ngã rẽ, xoay người lại nhìn thẳng nhóm tân đệ tử:
“Còn một điều… quan trọng khác nữa!”
Giọng ông hạ thấp, hơi trầm xuống:
“Một khi đã gia nhập ngoại môn… thì tuyệt đối không được tự ý rời khỏi tông môn.
Kẻ nào tự tiện chạy ra ngoài — trục xuất khỏi tông môn ngay lập tức.”
Ánh mắt Tĩnh Trưởng Lão sắc bén như dao:
“Các ngươi… đã nghe rõ chứ?”
Cả năm người gần như đồng thanh ôm quyền đáp:
“Đã rõ, thưa… Tĩnh Trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-dao-chi-nghich/5017395/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.