Sáng hôm ấy, trong căn phòng tràn ngập linh khí nhạt như sương sớm, Lăng Thiên ngồi xếp bằng trên giường, hơi thở ổn định, linh lực vận chuyển theo chu thiên đều đặn. Một tia sáng mỏng lóe lên rồi hội tụ thành dáng người quen thuộc — Linh Vân xuất hiện, đứng dựa nhẹ vào cửa sổ, ánh mắt nhìn xa xăm như xuyên qua cả bầu trời.
Giọng nàng đều đặn, bình tĩnh như mọi khi:
“Nhóc con… Gia nhập tông môn có rất nhiều lợi ích trên con đường tu luyện của ngươi. Nhưng để vào được đó, ngươi phải trải qua vài thử thách nhỏ, không chỉ kiểm tra linh căn mà còn —”
Nàng chưa kịp nói hết câu, hơi thở bỗng ngắt quãng.
Không khí trong phòng chợt giảm xuống như bị ai đó bóp nghẹt. Hơi lạnh đột ngột tràn ra, từ sàn nhà đến không trung đều phủ một lớp sương băng mờ mịt. Ngọn nến bên bàn phụt tắt trong tích tắc.
Hắn lập tức mở mắt.
Trước mặt hắn, Linh Vân đang run nhẹ, một tay ôm ngực, một tay chống lên khung cửa sổ để cố giữ thăng bằng. Từ người nàng, từng luồng hàn khí hỗn loạn tràn ra không kiểm soát, mạnh đến mức khiến da hắn tê buốt.
“Linh Vân! Cô sao vậy?” – Hắn bật khỏi giường, lao lại.
Linh Vân cố gắng giữ bình tĩnh nhưng đôi môi đã tái nhợt, giọng yếu đi thấy rõ:
“…Ta… không sao… chỉ là… hàn khí…”
Nói rồi nàng ngồi xuống sàn, khoanh chân vận công, nhưng hàn khí tỏa ra quanh nàng càng dày đặc hơn, lan theo từng đường gân mạch trên cơ thể.
Sàn gỗ dưới chân nàng bắt đầu đóng băng từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-dao-chi-nghich/4909202/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.