Thực ra, trong lòng Diệp Vân Diệt cũng có một kế hoạch.
Phương pháp tốt nhất để đối phó với Vương Tiểu Thạch, có lẽ không phải quyết đấu và ám sát.
Hắn cảm thấy sơ hở lớn nhất của Vương Tiểu Thạch chính là bằng hữu. Càng nguy hiểm hơn, Vương Tiểu Thạch là một kẻ yêu quý bằng hữu, hơn nữa còn rất thích kết giao bằng hữu.
Diệp Thần Du luôn cho rằng, một cao thủ thật không nên có tình yêu quá nhiều, tình cảm quá phong phú, bởi vì nó chỉ sẽ hại mình, không thể chuyên tâm.
Cao thủ đỉnh cấp thật sự cần phải chuyên tâm vào võ công của mình, nếu như hắn tốn nhiều tâm lực vào chuyện khác, đối với những chuyện cần làm nhất định sẽ làm không được tốt.
Cho nên Vương Tiểu Thạch có khuyết điểm.
Diệp Vân Diệt thân kinh bách chiến, mặc dù tự phụ tự đại, nhưng quyết không phải là một người không hiểu bản thân. Hắn tự đánh giá mình có thể đánh bại Vương Tiểu Thạch, nhưng không thể nắm chắc đầy đủ, vì vậy hắn càng muốn làm cho mình tin chắc, nhất định có thể đánh bại Vương Tiểu Thạch.
Có điều, thủ hạ và thuộc hạ bên cạnh Vương Tiểu Thạch lại là vàng thau lẫn lộn, thậm chí có thể khẳng định, trong số những người này không có bất kỳ ai là đối thủ của hắn.
Nếu như là hắn, bất kể đang chạy trốn hay xông pha, hắn đều không muốn dẫn theo một đám người liên lụy đến mình như vậy.
Cho nên hắn cảm thấy Vương Tiểu Thạch là một người “cầm lên được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617554/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.