Bạch Sầu Phi trong lòng quyết định, ngoài miệng lại hỏi:
- Ta lừa ngươi à? Ta chỉ cần giết ngươi chứ không cần lừa ngươi.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Ngươi sẽ không giết Ôn Nhu.
- Ta không giết cô ta?
Bạch Sầu Phi làm ra vẻ kinh ngạc:
- Cô ta có báu vật sao?
Vương Tiểu Thạch nói:
- Nếu như ngươi muốn giết, lúc ở Phát đảng Hoa phủ đã giết rồi. Ngươi không thể giết được. Có câu là “vạn dặm vẫn một lòng”, tính tình và cách làm việc thường ngày của ngươi đã cho thấy tâm cơ. Ngươi và Ôn Nhu có thù gì oán gì? Tại sao ngươi lại muốn giết cô ấy? Ta không tin.
Bạch Sầu Phi sững sốt. Lúc trước tại Phát đảng Hoa phủ, khi Ôn Nhu xuất đao cứu Vương Tiểu Thạch, hắn đã có thể dùng một chỉ giết nàng. Nhưng bởi vì hắn không muốn đối địch với người của Lạc Dương Ôn môn và “Lão Tự Hiệu” Ôn gia, hay bởi vì tâm tình và lý do nào đó chợt lóe lên, hắn lại không thể ra tay được, cuối cùng đã bỏ qua cho Ôn Nhu.
Ngay lúc này, Vương Tiểu Thạch bỗng nghe được một tiếng gọi véo von từ xa xa:
- Tiểu Thạch Đầu, rau cải trắng, các ngươi đang làm gì thế?
Vương Tiểu Thạch nghe được, trong lòng liền nóng lên, gần như muốn quỳ xuống cảm tạ trời xanh.
Là thật.
Là Ôn Nhu.
Ôn Nhu vẫn chưa chết.
Bạch Sầu Phi cũng không giết nàng.
Trong giây phút này, hắn gần như đã hoàn toàn tha thứ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617421/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.