Chu Tiểu Yêu đương nhiên không chiến đấu một mình, bởi vì nàng còn có Đường Bảo Ngưu.
Vào lúc quyết định thắng bại sống chết, có người ở bên cạnh làm bạn cũng cảm thấy tốt hơn.
Đường Bảo Ngưu vốn cũng không phải một mình chiến đấu.
Mặc dù hắn còn có Chu Tiểu Yêu, nhưng không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy tuy mình chiến đấu vì Chu Tiểu Yêu, nhưng Chu Tiểu Yêu lại giống như chỉ chiến đấu vì bản thân, hoàn toàn không để ý tới hắn, kể cả sống chết của hắn.
Nhưng nếu đã xông trận, hắn cũng chỉ đành đánh tiếp.
Lúc chiến đấu, Chu Tiểu Yêu hiển nhiên rất khác với hắn.
Dáng vẻ của Đường Bảo Ngưu nhìn thô lỗ, hung dữ, rất là nam tử hán, nhưng khi hắn ra tay lại kiêng kị rất nhiều thứ.
Hắn sợ làm bị thương đám gà vịt kia.
Hắn sợ kẻ địch không giết được hắn, lại quay sang làm thịt đám chó mèo kia.
Hắn sợ những kẻ này vô duyên vô cớ phá tan cửa tiệm này, mặc dù hắn cũng không quen biết cửa tiêm và chủ tiệm này.
Cho nên, hắn vừa đánh vừa sợ đạp thương đạp chết những động vật nhỏ kia, thậm chí còn muốn đứng ra bảo vệ những sinh mệnh nhỏ này, tránh bị kẻ địch một đao chém chết, một cước đá chết.
Cứ như vậy đánh một hồi, đối phương cũng biết rõ, têni đại hán uy mãnh này lại có một trái tim quá mềm yếu, thế là có vài kẻ vung đao vung kiếm, chăm sóc đám chó nhỏ, mèo nhỏ, động vật nhỏ kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617246/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.