Thế là Phương Hận Thiếu bắt đầu “dạy dỗ”.
- Theo đuổi nữ nhân, từ xưa đến nay không ngoài mấy biện pháp.
Hắn dùng một loại giọng điệu giống như “thuận buồm xuôi gió”, gần như “rên rỉ” nói:
- Biện pháp tốt, chỉ cần hiệu nghiệm, thực ra một loại cũng đủ dùng rồi.
Nghe đến đây, Đường Bảo Ngưu càng nóng ruột:
- Tốt cũng không cần dài dòng, có gì cứ dứt khoát nói ra là được.
Phương Hận Thiếu lập tức bày tỏ sự không hài lòng:
- Ngươi luôn luôn chen miệng vào, rốt cuộc là ngươi dạy ta hay là ta dạy ngươi? Con cáo nóng lòng không ăn được nho chín. Theo đuổi Chu cô nương rốt cuộc là tâm nguyện của ai? Ngươi vô lễ với sư phụ như vậy, xem sư phụ có còn dạy ngươi hay không?
Hắn lại không khách khí làm “sư phụ” của Đường Bảo Ngưu.
Lúc này Đường Bảo Ngưu luôn luôn kiêu ngạo lập tức “biết điều”, cung kính nói:
- Được được được, Phương phu tử dạy, ta nghe là được.
- Loại thứ nhất, chính là nước lửa dung hòa, âm dương hợp bích.
Lúc này Phương Hận Thiếu mới cảm thấy hài lòng, cho nên cũng vui lòng “dạy”:
- Đó chính là dùng cương của ngươi để hấp dẫn nhu của nàng. Nàng có mạnh mẽ đến đầu thì vẫn là một cô gái, trong lòng vẫn cần sự bảo vệ của nam tử hán. Một khi để cho nàng biết ngươi là một đại trượng phu đội trời đạp đất, nàng sẽ trong lòng thầm mến, thâm tình vạn trượng đều hóa thành chỉ mềm quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617242/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.