- Lẽ ra chúng tôi còn chặn được.
Khuất Hoàn hổn hển báo cáo:
- Nhưng lúc này Vương Tiểu Thạch lại xuất hiện. Còn có một cô gái, dáng vẻ xinh đẹp nhưng ra tay rất tàn nhẫn, không nói lời nào, chỉ dùng một cây tiêu bắn ra ám khí xuất quỷ nhập thần, đánh ngã bảy tám huynh đệ của chúng tôi. Những người bị đánh trúng chỉ hiện lên một điểm đỏ như bị muỗi chích, nhưng không lâu sau cả người bỗng hóa thành một vũng nước, còn nổi lên vài bong bóng.
Nghe đến đây, con ngươi Bạch Sầu Phi co lại, nói:
- Vô Mộng Nữ? Tại sao cô ta lại giúp Vương Tiểu Thạch?
- Cô ta đánh ngã mấy người bên phía chúng tôi, còn nói với Vương Tiểu Thạch giống như muốn tranh công “ngươi thiếu ân tình của ta, nên trả lại tâm cho ta”.
Lê Tỉnh Đường như vẫn còn sợ, kể lại:
- Một cô gái áo đỏ khác lại kêu lên “cái gì, hắn đã trộm tâm của cô”.
Bạch Sầu Phi nhíu mày:
- Đó chắc là Ôn Nhu.
- Là cô ta.
Lê Tỉnh Đường cũng biết Ôn Nhu có giao tình khá tốt với Bạch lâu chủ, nhưng hôm nay vị cô nương này lại giúp đỡ “người ngoài” đối phó với bọn họ, khiến cho hắn cũng cảm thấy khó hiểu:
- Cô gái dùng tiêu phát ra ám khí cười nói “không phải trộm tâm của ta, mà là thương tâm của ta”. Ôn cô nương liền trừng mắt nhìn Vương Tiểu Thạch. Vương Tiểu Thạch lại nói “đó không phải là tâm thật”. Ôn cô nương “ồ” một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617231/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.