- Ngươi đúng là một nữ nhân đáng sợ.
Tô Mộng Chẩm thở dốc nói:
- Nhưng ngươi thật sự có lý do giết người báo thù.
- Thực ra ngươi đối xử với ta cũng rất tốt, ta không có lý do gì giết ngươi, nhiều nhất chỉ phản bội ngươi mà thôi.
Giọng nói của Quách Đông Thần rất có tình cảm, thậm chí trong mắt cũng ươn ướt:
- Còn tên to xác này vẫn luôn xem thường ta, xấu hổ vì có địa vị ngang với ta, ta giết hắn là chuyện đương nhiên.
- Hay cho đương nhiên!
Tô Mộng Chẩm không ngừng thở dốc, sắc mặt đã dần dần biến thành màu lam:
- Bây giờ ta chỉ hỏi ngươi một câu.
- Ngươi hỏi đi!
Lôi Mị sảng khoái nói:
- Ta sẽ trả lời.
- Nếu như các ngươi có thể tiêu diệt được Lục Phân Bán đường.
Tô Mộng Chẩm ôm lấy vạt áo trước ngực mình, nói:
- Ngươi thật sự cho rằng Bạch lão nhị sẽ để ngươi làm tổng đường chủ sao?
Lôi Mị cười, nụ cười như chuông bạc.
- Nếu như ta là thê tử của y, cũng chính là phu nhân của lâu chủ Kim Phong Tế Vũ lâu, ngươi nói xem hắn có thể để một người mà hắn tuyệt đối tin tưởng làm chủ quản Lục Phân Bán đường hay không?
Lôi Mị cười, dựa vào cánh tay phải Bạch Sầu Phi:
- Huống hồ, ta đã sớm là tiểu thê tử của hắn rồi.
Tô Mộng Chẩm rên rỉ một tiếng, cũng không biết là đồng ý hay phản đối, nhưng tiếng rên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617206/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.