Vương Tiểu Thạch trầm mặc hồi lâu.
Dưới chân có băng, băng rất lạnh.
Dưới băng có cá đang phun bọt.
Cá ở trong nước dưới băng chắc hẳn cũng lạnh chứ? Bọn chúng ở trong nước đóng băng, có đầy đủ nước ấm và không khí hay sao?
Rất kỳ quái, tại bước ngoặt trọng đại, mấu chốt trọng yếu này, hắn lại nghĩ đến băng, cá và bọt khí.
- Công tử trở lại kinh thành, thế lực không còn. Bạch Sầu Phi dòm ngó công tử như hổ rình mồi, còn Thái Kinh lại muốn đuổi tận giết tuyệt công tử.
Phương Ứng Khán nói:
- Hiện giờ công tử cần ta, ta có thể giúp công tử. Công tử gia nhập Hữu Kiều tập đoàn của ta, ta có thể giúp công tử giết chết Nguyên Thập Tam Hạn, trả mối thù giết sư phụ.
Vương Tiểu Thạch giống như đang trầm ngâm.
- Thế nào?
Phương Ứng Khán quan sát sắc mặt và suy đoán tâm ý đối phương, nói:
- Nhân tài giống như công tử, thân thủ như vậy, ta quyết sẽ không bạc đãi. Ta luôn luôn đối xử tốt với các người. Lệnh sư gặp nguy tại Điềm sơn, Nguyên lão bày bố nghi trận tại kinh sư, Gia Cát tiến thoái lưỡng nan, chính là nhờ Mễ công công gợi ý cho tiên sinh, còn ta giải vây cho Tứ Đại Danh Bổ đang cố thủ. Đáng tiếc là vẫn không thể kịp thời cứu được lệnh sư.
Vương Tiểu Thạch nhìn mặt đất.
Mặt đất kết băng, trên núi trải tuyết.
Tâm thì sao?
Sau đó Phương Ứng Khán cười một tiếng, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617156/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.