Trên núi chiến đấu rất kịch liệt.
Diệp Kỳ Ngũ đối phó với Vô Tình, giống như đánh một ván cờ.
Hắn bắn một quân cờ về phía Vô Tình.
Vô Tình vẫn ngồi yên bất động trên xe, không phải là bất động như núi, y không trầm ổn như vậy, chỉ là vô cùng bình tĩnh, hơn nữa còn mang theo một chút chế nhạo lạnh lùng.
Quân cờ bắn thẳng về phía Vô Tình.
Vô Tình không tránh, chỉ nhìn vào quân cờ. Cho đến khi quân cờ còn cách người năm thước, một tiếng “bụp” vang lên, một vật thể nhanh chóng bay ra, đụng vào quân cờ.
Quân cờ rơi xuống, đó là một quân Tốt.
Vật thể này bay đến rất nhanh, ngay cả Diệp Kỳ Ngũ cũng không nhìn ra được nó từ đâu ra.
Vật thể kia đánh rơi quân Tốt, sau đó bay lên giữa không trung, biến mất không còn nhìn thấy, không hề rơi xuống.
Diệp Kỳ Ngũ cảm thấy rất kích động. Hắn đang đối mặt với Thịnh Nhai Dư đứng đầu Tứ Đại Danh Bổ, ngoại hiệu là “Vô Tình”, là người nổi danh nhất về ám khí trong võ lâm ngoại trừ Thục Trung Đường môn.
Một người dùng ám khí có một không hai trong võ lâm, đồng thời còn đổi ám khí thành “Minh khí”, nhưng lại không có cả khả năng đi đứng.
Hắn muốn thăm dò người này, cho nên phát ra một quân Tốt.
Nhưng không có tác dụng, Tốt đã bị “ăn mất”, trong khi đối phương ra tay như thế nào hắn cũng không thấy rõ.
Hắn đã từ phấn khích trở nên có phần khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617136/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.