Chức Nữ từ từ ngã xuống.
Thiên Y Cư Sĩ kêu lên một tiếng, vội đỡ lấy bà.
Lúc này trận pháp lại rối loạn, hễ rối loạn thì sơ hở.
Nếu như ngươi muốn đối phó với người nào, trước tiên hãy khiến bọn họ tự loạn. Cục diện vừa loạn, đại cục sẽ có thể do ngươi khống chế.
Nguyên Thập Tam Hạn Tại ở trong trận, với một thân võ công độc bộ thiên hạ của hắn, nhất thời cũng không xông ra được.
Hắn liên tục thi triển năm loại thân pháp và phương pháp, cũng không có cách nào. Một lần hắn cho rằng đã ra khỏi trận (thực ra vẫn còn đang trong trận),một lần hắn hoảng sợ vội vàng ngừng xông trận, một lần cho dù có xông được thì cái giá phải trả cũng quá lớn, một lần hắn lại nhìn thấy có mười ba Nguyên Thập Tam Hạn đang đi về phía mình, còn một lần là phá trận quá dễ dàng lại khiến cho hắn không dám làm thử. Cho dù Thiên Y Cư Sĩ phân tâm, nhưng “Sát Phong Cảnh đại trận” vẫn có uy lực “giết chết người”.
Lúc này Nguyên Thập Tam Hạn lại làm một chuyện.
Hắn đứng yên, tháo nỏ, giương cung, rút tên, lắp tên, bắn.
Một tên phá trên bay đi.
Một mũi tên này không phải bắn về phía Thiên Y Cư Sĩ, không phải là bắn về phía Lão Lâm thiền sư, cũng không phải là bắn về phía Thần Châm Bà Bà.
Trước khi bắn tên, hắn dường như còn nói cho mũi tên kia biết tên của hai người.
Hắn bắn về phía ai?
Hắn bắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617105/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.