Nhắc đến cũng thật đúng lúc, khi Chức Nữ thanh thế dào dạt tìm tới Thiên Y Cư Sĩ, ngày đó mưa rơi lác đác, Thiên Y Cư Sĩ đang vừa đánh đàn vừa nói chuyện với trâu do y nuôi.
- Trâu ơi trâu, gần đây sao Hồng Loan và Đào Hoa Kiếp của ta đều sáng, nhưng đừng nói là mỹ nữ, ngay cả bóng quỷ cũng không có. Ngươi xem bốn sư huynh đệ Tự Tại môn chúng ta, có phải thật sự ứng nghiệm với cuộc đời của sư phụ “một khi vào Tự Tại môn, vĩnh viễn cô đơn gối chiếc” hay không? Thiếu niên khách phong lưu, thanh niên người tiêu sái, trung niên hiệp tự tại, tráng niên chỉ biết mình, đừng để kết quả trở thành “lão niên ông cô đơn” thì tốt.
Con trâu kia kêu lên một tiếng “ọ”, giống như dùng lỗ mũi trả lời câu hỏi của y.
Lại nghe một giọng nữ sắc bén nói:
- Không ngờ trên đời này chẳng những có người đàn gảy tai trâu, hơn nữa còn nói chuyện với trâu.
Thiên Y Cư Sĩ cũng giật mình.
Lại có người thần không biết, quỷ không hay lẻn vào trong trận thế do y bố trí, còn tiến vào nhà tranh Bất Thâu trai của y.
Hơn nữa còn là một nữ nhân.
Y ngẩng đầu lên, đối mặt với nhau.
Y vừa nhìn, trong lòng thầm kêu một tiếng: “Hết rồi!”
Nàng đã đến.
Nàng che dù, rực rỡ đứng trong cơn mưa mờ mịt ưu sầu.
Nàng cuối cùng đã đến.
Nàng là ai?
Thiên Y Cư Sĩ không nhận ra nàng.
Nhưng nàng chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617044/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.