Tô Mộng Chẩm liếc Địch Phi Kinh, sắc mặt lạnh lẽo âm trầm, cặp mắt như hai đốm lửa, không ai biết y có tức giận hay không.
- Ồ? Ngươi không đồng ý à?
Y lạnh nhạt hỏi lại.
- Nếu như chúng ta đến Kim Phong Tế Vũ lâu đàm phán, rõ ràng là đi vào hang hổ, thân hãm trùng vây, chui đầu vào lưới.
Địch Phi Kinh nói:
- Loại chuyện này chúng ta chưa bao giờ làm.
- Vậy sao?
Tô Mộng Chẩm cười nói:
- Lần này chắc phải phá lệ rồi.
- Vì sao?
- Bởi vì ta bảo ngươi làm.
Tô Mộng Chẩm nói.
Lần này Địch Phi Kinh trầm tư một lúc mới lên tiếng.
- Vẫn không được.
Địch Phi Kinh trịnh trọng nói:
- Biết ngày mai nhất định sẽ bại, không bằng liều mạng ngay hôm nay.
Tô Mộng Chẩm chậm rãi hít một hơi, bốn ngón tay trái gập vào trong lòng bàn tay phải. Đây là phương pháp mà Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi thường dùng để giải tỏa căng thẳng, lúc này y lại bất giác dùng tới.
- Ngươi không dám sao?
Y nhìn chằm chằm Địch Phi Kinh.
- Nếu đổi lại là gặp mặt ở tổng đường của Lục Phân Bán đường chúng ta, ngươi có dám không?
Địch Phi Kinh hỏi ngược lại.
- Được.
Tô Mộng Chẩm nói một tiếng như dao gọt qua trúc, không hề khoan nhượng:
- Chúng ta sẽ đến Lục Phân Bán đường.
Lời này vừa nói ra, bất kể là đệ tử của Lục Phân Bán đường hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2616985/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.