Bạch Sầu Phi tiêu sái bước ra, chợt cảm thấy thế gió như mạnh mẽ hơn. 
- Ngươi là ai? 
Bạch Sầu Phi ngạo mạn nói: 
- Trước giờ ta không giết kẻ vô danh. 
- Còn ngươi là ai? Lục Thánh chủ trước giờ cũng không giết vô danh tiểu tốt. 
Người vóc dáng cao gầy nói, nhưng hắn lập tức phát hiện lời nói của mình lại vô tình “bắt chước” người trẻ tuổi cao ngạo trước mắt này. 
- Hóa ra là Lục Thánh chủ. 
Bạch Sầu Phi cười lạnh: 
- Vậy ngươi cũng không xem là kẻ vô danh, chẳng qua là thứ không thể gặp người. 
Lục Thánh chủ giận dữ, nhưng rất nhanh lại kiềm chế tâm tình: 
- Ngươi biết lần này “Mê Thiên Thất Thánh” chúng ta tổng cộng có bao nhiêu người đến không? 
Bạch Sầu Phi trông thấy phố lớn ngõ nhỏ chẳng có bóng người nào, chỉ có gió chạy cát bay, thổi vào những cánh cửa gỗ và đồ dùng trong nhà kêu lên kèn kẹt. 
- Lần này có hai trăm mười bảy người đến, đều là tinh binh của chúng ta. 
Lục Thánh chủ đắc ý nói: 
- Huống hồ còn có Thất thánh chủ đích thân tới. 
Sau đó hắn kết luận: 
- Dám nói ra những lời này, ngươi chết chắc rồi. 
Bạch Sầu Phi đột nhiên cười. 
- Ngươi thật đáng thương. 
Y nói. 
Cơn giận của Lục Thánh chủ lại bốc lên, lần này hắn gần như áp chế không nổi. 
- Vì để hù dọa ta, ngươi không tiếc lôi ra một đám ô hợp, lại sợ đắc tội với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2616972/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.