“Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.” (thương ngoài sáng thì dễ tránh, tên trong tối thì khó phòng)
Thật ra minh tiễn cũng không dễ cản.
Giống như gặp phải đám tiễn thủ được huấn luyện kỹ càng, từng đoàn bao vây này. Chờ khi bọn chúng phát ra một trăm mũi tên trong ống, bảo đảm cho dù là Vi Thanh Thanh Thanh * xuất hiện, Lý Liễu Triệu tái thế, cũng chỉ có thể biến thành con nhím, không cách nào phản kích.
* Vi Thanh Thanh Thanh là tổ sư gia của Tự Tại môn. Theo mô tả của Ôn Thụy An thì đây là môn phái có thực lực mạnh nhất, võ công của họ đã vượt qua định nghĩa thông thường. Nhiều cao thủ hàng đầu trong truyện của ông đều xuất thân từ môn phái này.
* Lý Liễu Triệu là một nhân vật trong Thất Đại Khấu hệ liệt của Ôn Thụy An.
Hàng tiễn thủ thứ nhất đã bắn tên.
Tô Mộng Chẩm đột nhiên làm một việc, y xách thi thể của Cổ Đổng trên mặt đất lên, ném về phía Sư Vô Quý.
Hành động này đã cứu Sư Vô Quý. Y lập tức dùng thi thể của Cổ Đổng làm lá chắn.
Ốc Phu Tử lại hét lớn nhảy lên, toàn thân bắt đầu xoay tròn, bảo vệ sau lưng Tô Mộng Chẩm.
Tô Mộng Chẩm chỉ cần chống đỡ những mũi tên bắn tới từ hai bên trái phải và trước mặt.
Cho nên sau một đợt tên này, Ốc Phu Tử đã sụp xuống đất, nhưng vẫn không ngã xuống.
Y đã trở thành một tấm bia. Những mũi tên đâm vào người y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2616917/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.